Chương trước
Chương sau
- Tiểu Khắc, em đến đây được bao lâu rồi?
Cô hỏi, mục đích chính là muốn tìm nơi có nhiều tiên khí để tu luyện
- Dạ? Cũng phải khoảng 5 năm rồi, giờ mới thấy thời gian trôi nhanh thật
Tiểu Khắc trả lời, trong lòng cũng cảm thấy thật... bồi hồi... hoài niệm... xàm ta
- Vậy chắc em phải thuộc khu đô thị này lắm? Em có biết nơi nào có nhiều tiên khí không?
Về việc tìm nơi tu luyện hỏi Tiểu Khắc vẫn là ăn chắc nhất, nguyên chủ khi trước ít khi ra ngoài nên là đường đi như nào còn không rõ nữa
- Ừm... nếu là để tu luyện thì phải đến những nơi ít ồn ào, có nhiều tiên khí... à... tiểu thư, em biết 1 nơi như vậy
- Ở đâu?
Cô nghe vậy hào hứng hơn hẳn
- Cơ mà tiểu thư, cô định tu luyện sao? Woa, tiểu thư nhà em giỏi quá đi à
- Thôi đi ạ, mau dẫn ta đi đến đó đi
Cô đúng là hết cách với cô tỳ nữ này rồi a
Nơi mà Tiểu Khắc dẫn cô đến là 1 khu rừng nằm khá là cách xa với đô thị, khu rừng này trông không hề u ám mà còn cảm thấy thoải mái, dễ chịu. Nhờ có tiên khí dồi dào mà cây cối ở đây phát triển rất mạnh, lá cây xum xuê, thân cây cao, to. Vừa mới đến, cô đã cảm nhận được rất nhiều tiên khí, đúng là rất thích hợp cho việc tu luyện. Tiểu Khắc nhà cô đúng là rất biết chọn lựa, rất thông minh
- Tiểu Khắc, chỗ này được nha
- Tiểu thư, cô đừng khen em nữa, em ngại a
Tiểu Khắc nghe cô khen nhẹ câu liền vừa cảm thấy mình bay lên tận đâu rồi, ngượng ngùng cúi xuống
- Có gì mà phải ngại? Ta cũng được khen suốt đây... à... ờ... ý ta là em... em kiếm đâu ra được nơi như vậy?
Cô tí thì nói ra thành tích của cô khi còn là Diệp Lâm Anh, may mà phản ứng kịp không thì chả biết giải thích sao nữa
- Trước đây, em cũng hay đi tu luyện để lên cấp nên thường xuyên kiếm nhiều nơi để tu luyện lên cấp, trong lần đang đi tu luyện thì vô tình bước vào khu rừng này
- Ra là vậy... Vậy em đến tu vi cấp mấy rồi?
Cô gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu
- Em tu luyện để tu vi cấp 4 rồi
- Được đấy! Em đúng là rất giỏi
Cô nói, vẻ mặt có vẻ rất là tự hào, chắc cô bây giờ phải nhìn Tiểu Khắc bằng con mắt khác rồi
- Aida, tiểu thư, cô đừng như vậy, ngại biết bao nhiêu
Tiểu Khắc giơ tay lên ôm mặt có ý ngại ngùng, nói xong y lập tức chạy đi
- Cái con bé này, có khen tí mà cứ như được crush thả thính vậy
Cô lắc đầu ngán ngẩm rồi cũng tìm chỗ để tu luyện. Bắt đầu khoanh chân và mắt cũng nhắm lại. Đã rất nhiều canh giờ đã trôi qua, cô vẫn ngồi đấy tu luyện. Xem ra muốn lên được tu vi đúng là rất khó. Đột nhiên trong người cô cảm thấy có hơi khó chịu, toàn thân nóng ran như bốc lửa
Phụt!!!
Cô phun ra máu, hơi thở bắt đầu gấp gáp, sắc mặt có phần nhợt nhạt hơn trước. Đau, toàn thân cô hiện giờ đang rất là đau nhức, đặc biệt là tim cô. Tim của cô giống như bị cái gì đâm vào, rất là đau.
"Xem ra là cơ thể của nguyên khí đúng là có độc rồi. Chỉ cần tu luyện thì sẽ khiến cơ thể bị đau nhức, máu ngưng tụ rồi đến khi nào đã tích tụ đủ tiên khí để lên cấp, số lượng tiên khí này sẽ khắc với chất độc, lúc đó khối máu ngưng tụ sẽ bị trào ra, cơ quan lục phủ ngũ tạng bị phá hoại nặng nề, đúng là độc hiểm , cũng may là đã lên cấp 1"
Cô vừa đặt tay lên ngực chịu đau vừa suy nghĩ trong đầu. Đúng lúc này, Tiểu Khắc vừa chạy về thấy cô mặt nhăn mày nhó, còn có vết máu ở miệng nữa, y hốt hoảng chạy đến
- Tiểu thư, cô có sao không? Sao lại trở nên như này?
- Ta không sao... Tiểu Khắc... chúng ta về phủ...
Giọng nói của cô vô cùng yếu, dường như có thể tắt thở bất cứ lúc nào, điều đó càng làm Tiểu Khắc sợ hãi hơn. Lúc này, cô đang ở trên xe ngựa, vết máu đã được lau đi, sắc mặt cũng đã đỡ hơn trước
- Tiểu Khắc, tý nữa em qua phòng Y Dược lấy hộ ta 1 số thảo dược
- Vâng, cô cần lấy những thứ gì ạ?
- Thất Tam Chi, Diệp Vi Lục, quả Thiên Lý, Dược Âm, Bát Y Minh và chút thuốc xổ
Cô vừa nghĩ vừa đọc cho Tiểu Khắc nghe. Tiểu Khắc cố gắng ghi nhớ những thứ thảo dược đó, nhưng cái cuối đúng là khiến y có chút khó hiểu
- Hả? Tiểu thư, cô cần thuốc xổ để làm gì? Không phải là cô bị đau bụng... táo bón đấy chứ?
- Cái gì mà đau bụng táo bón chứ? Ta bị như thế thì cần gì mấy thứ thảo dược kia? Kêu em lấy em cứ lấy đi
Cô giơ tay đánh nhẹ vào cánh tay của Tiểu Khắc, mong là Tiểu Khắc có thể tỉnh táo chút, cô đây là cần để giải thuốc độc, thuốc xổ lần này có tác dụng rất lớn trong việc trị tận gốc chất độc
Xe ngựa dừng đến trước cửa phủ Thiên Hà, cả 2 cũng vừa mới nói xong, cô xuống xe rồi bước vào, 2 tên canh gác thấy cô cũng biết điều thỉnh an cô
- Thần xin thỉnh an Đại tiểu thư!
- Ừ! Đứng lên đi!
Cô nói, cảm giác này đúng rất thoải mái, họ mà ngoan ngoãn hơn có phải tốt hơn không
- Vậy tiểu thư, cô về nghỉ ngơi chút đi, em đi lấy thảo dược
Tiểu Khắc dừng chân nói với cô rồi xoay người đi khác hướng cô, cô cũng định quay về viện của mình vì mấy chất thuốc độc khiến cô rất khó chịu, cô sắp phát điên lên nếu không vận khí a, nhưng cô lại nhớ ra thứ gì đó rồi vội vàng quay lại
- Tiểu Khắc, để ta đi với em
- Ơ, tiểu thư, cô cứ về nghỉ ngơi đi, để em 1 mình đi cũng được mà
- Không được, lỡ như họ làm khó em, không cho em lấy thuốc thì sao? Để ta đi với em, an toàn hơn
Cô cười với Tiểu Khắc, đúng là rất không yên tâm, số thảo dược này cô đang rất gấp, với lại cô cũng lo Tiểu Khắc bị người ta bắt nạt. Vậy là cô với Tiểu Khắc cũng đã đến phòng Y Dược, trông cũng không tồi, có rất nhiều loại thảo dược quý hiếm
- Tổng quản, tôi muốn lấy 1 số thảo dược!
Tiểu Khắc nói to để tổng quản ở đây nghe thấy rồi đón tiếp
- Aido, đây không phải là tỳ nữ của phế vật sao? Đến làm gì? Mau cút đi chỗ này không dành cho ngươi đâu
Tổng quản đến, âm thanh nghe vô cùng cao ngạo, cô đang rất khó chịu, mức chịu đựng của cô đang tăng thêm 1 bậc a
Hết chương 4.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.