Tiểu thư...
Giọng nói ấm áp đó lại vang lên
- Là lỗi của em, tiểu thư, em cầu cô, cô mau tỉnh lại... Em đã không chăm sóc cô tốt...
"Là ai đang khóc?"
Cô nghĩ trong đầu, mắt dần dần mở ra, liếc nhìn tổng thể xung quanh
- Tiểu thư... cô tỉnh rồi
- A, đau...
Cô giơ tay xoa xoa đầu mình
- Tiểu thư... để em rót nước cho cô
Nói xong, người trước mắt cô nhanh chóng đến chiếc bàn đối diện cô rót cô cốc nước đưa cho cô, cô không suy nghĩ gì nhiều cầm cái cốc uống 1 ngụm hết sạch
" Người này là ai? Đây là đâu? Sao nhìn nơi này lạ vậy? Hiện trường vụ án à?"
Cô nhìn người đó rồi lại nhìn xung quanh 1 cách lạ lẫm, người đó nhìn thấy cô cứ như người lạ, bỗng bật khóc
- Huhu... Tiểu thư... lỗi do em... em đã không chăm sóc cho cô tốt... tiểu thư...
- Từ... từ đã, tự nhiên sao cô khóc? Ai bắt nạt cô à?
Cô giật mình hoảng hốt không biết làm sao, cô không biết cách an ủi người khác a
- Tiểu thư, sao cô lại nói như vậy? Cô không nhớ em nữa sao?
- Tiểu... tiểu thư... cô gọi tôi à?
Cô khó hiểu ngó nhìn xung quanh rồi giơ tay chỉ vào mình
- Ơ, tiểu thư... cô không nhớ gì hết sao? Huhu...
Người đó lại bật khóc, càng lúc càng to hơn
- Khoan!!! Cô ngừng khóc đi được không? Nói cho tôi biết cô là ai? Và đây là đâu?
Cô hét to lên người đó giật mình nín khóc nhìn cô bằng ánh mắt sợ hãi, tiểu thư nhà cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-ba-dao-vuong-gia-ta-sung-ai-nguoi/172399/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.