Khi hai người đang đứng tại chỗ nói chuyện, thì lúc này có một bóng đen từ trong núi chạy vụt trở ra, chính là Vượng Tài đang ngậm một con thỏ rừng trong miệng.
Nhìn thấy Phạm Văn Phong đang đứng ở chỗ này, nó lập tức dừng lại và nghiêng đầu tỏ vẻ thắc mắc.
“Mày về nhà trước đợi tao nhé, tao sẽ về ngay!” Phạm Văn Phong hô to một tiếng.
Nghe vậy, Vượng Tài lập tức chạy chầm chậm về nhà.
"Tối thiểu là ngày mai phải tiêm ngừa. Ở đây không còn gì hay để xem nữa rồi, về nhà với tôi nhé?" Phạm Văn Phong quay lại nhìn Lý Thi Vân.
“Hức, không, tôi quay về thôn thì vẫn tốt hơn.” Lý Thi Vân lắc đầu.
Phạm Văn Phong có chút khó hiểu: "Cô về có việc à?"
“Ừ, còn rất nhiều việc phải làm. Anh tưởng công việc trưởng thôn của tôi rất nhàn rỗi à?” Lý Thi Vân liếc anh một cái.
Phạm Văn Phong suy nghĩ một chút rồi cũng gật đầu: "Quyết định vậy đi."
Hai người tách nhau ra ở trước cửa nhà anh, rồi sau đó ai đi đường nấy.
Sau khi nướng chín thịt thỏ và Vượng Tài ăn no thỏa lòng hả dạ thì nó vội vàng quay trở về ổ.
Một lúc sau, có tiếng kêu la thảm thiết vọng lên từ phía sau!
Phạm Văn Phong cười trên sự đau khổ của kẻ khác, cũng không thèm đếm xỉa đến và hả hê cầm cái gùi đi ra cửa.
Hôm nay nhất định phải hái cho bằng hết số cỏ Nguyên Linh còn lại, tác dụng của thứ này tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thon-y-thon-qua-phu/2653335/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.