Phụ hoàng cũng sẽ đưa cho ta: Mặc Phùng Dương và Mặc Lệ Nga cùng nhìn nhau: “Cách này có được không vậy!”
Nhưng Vân Khương Mịch lắc đầu: “Nhưng ta thà bán Vương gia chứ không bán Phong Bảo đâu”
Mặc Phùng Dương: “…
Nữ nhân này chắc chắn là chồn biến thành. Đúng là chỉ biết ghi thù, có thù tất báo mà!
Mặc Lệ Nga cười ha ha ha: “Xem như là muội đã hiểu rõ rồi, mặc dù là hôm nay thất tẩu tẩu đưa cho Mẫu hậu một trăm vạn lượng, nhưng đến một lúc nào đó cũng cũng sẽ đòi lại từ chỗ của Phụ hoàng mà thôi!”
Nàng ta chỉ biết Vân Khương Mịch là một người rất khôn khéo, sao có thể dễ dàng nhận thua như vậy được. Đó chính là một trăm vạn lượng bạc đó!
Vân Khương Mịch không phủ nhận nhưng cũng chưa hề thừa nhận. Mặc Lệ Nga chỉ nói đúng một nửa. Chính xác là nàng muốn lấy lại từ trong tay của Mặc Quốc Thiên, nhưng về chuyện Mặc Quốc Thiên muốn tìm ai lấy… Vấn đề này thật sự là rất thú vị! Trong mắt nàng hiện lên sự sự tinh quái.
Vừa về đến vương phủ, Vân Khương Mịch lập tức dọn sạch viện Ánh Nguyệt. Đang lúc nàng định lấy bạc ra thì khuôn mặt tròn trịa của Phong Bảo xuất hiện ở cửa: “Mẫu thân, người đang làm gì vậy? Vào nhà cướp của rồi đi hả?”
Vân Khương Mịch liếc tiểu tử đó một cái, thở hổn hển nói: “Đừng phí lời, mau lại đây giúp nương đi!”
“Vâng”
Phong Bảo ngoan ngoãn gật đầu, ra sức giúp nàng… có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119306/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.