Vân Khương Mịch bỏ bàn tính xuống: “Đã như vậy, đã bồi thường gấp đôi! Một trăm vạn lượng bạc, được chứ?”
Triệu hoàng hậu hít một ngụm khí!
“Vân Khương Mịch! Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì hay không?”
Đó chính là một trăm vạn lượng bạc, chứ không phải một vạn lượng đơn giản như vậy!
“Khoe khoang khoác lác sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ”
Triệu hoàng hậu nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chăm nàng.
“Mẫu hậu không cần phải lo lắng! Chờ ta hồi cung sẽ lập tức sai người đưa tới một trăm vạn lượng bạc. Hiện tại sự tình đã được giải quyết rồi, con dâu rời đi được chứ?”
Vân Khương Mịch tràn đầy tự tin.
Ánh mắt Triệu hoàng hậu nhìn về phía nàng thay đổi liên tục.
Xú nha đầu này, hôm nay đúng là khiến bà ta nhìn với cặp mắt khác: “Có thể! Tuy nhiên bổn cung cảnh cáo ngươi trước, nếu hôm nay ngươi không đưa tới một trăm vạn lượng bạc, bổn cung sẽ lột da ngươi!”
“Mẫu hậu cứ chờ là được”
Vân Khương Mịch mỉm cười.
Ba người xoay người rời đi.
Vừa ra khỏi cung Khôn Ninh, Mặc Lệ Nga không nhịn được hỏi: “Thất tẩu tẩu, tẩu đi đâu kiếm được một trăm vạn lượng bạc?”
“Bán muội đi chỉ sợ cũng không đến một trăm vạn lượng nhỉ?”
“Nếu ngươi có thể thật sự bỏ ra một trăm vạn lượng bạc trắng thì sau này ta sẽ cung kính gọi ngươi một tiếng “Vân trăm vạn”!”
Mặc Lệ Nga trố mắt đứng nhìn nàng chằm chằm. Từ cung Khôn Ninh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119305/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.