Nề hà, hắn ta lại được Mặc Quốc Thiên coi trọng, giao Ngũ Quân Doanh cho hẳn ta.
Hơn nữa hắn ta còn là nhi tử mà Triệu Hoàng hậu thương yêu nhất. Cưới tiểu thư của phủ Tể tướng, là người sau lưng nắm giữ một nửa triều đình.
Mặc Vân Khinh có vốn liếng để nóng nảy.
Trước đây Mặc Vân Đức không nghĩ nhiều, mặc dù Nam Cung nguyệt đã nhiều lần nói bên tai hắn ta rằng tính tình của hắn ta quá mềm mỏng.
Nhưng hôm nay khi nghe Mặc Phùng Dương nói, hắn ta lại cảm thấy mất tự nhiên.
“Cho dù sau này đại ca có nâng đỡ tam ca bước lên ngôi vị hoàng đế”
“Nhưng trong hoàng thất nào có thứ gọi là thân tình? Đặc biệt là, xưa nay mấy huynh đệ chúng ta chưa từng hòa thuận..” Dừng một chút, Mặc Phùng Dương nhẹ nhàng cười.
Tiếng cười mang theo vài phần tự giễu: “Huynh nhìn xem, bên người phụ hoàng có hoàng thúc nào không?” Mặc dù Mặc Quốc Thiên là một minh quân, nhưng ông ta cũng sợ người khác mơ ước ngôi vị hoàng đế của mình.
Ông ta đã sớm phân các huynh đệ của mình tới đất phong, rời xa kinh thành, một hai năm cũng khó hồi kinh được một lần.
“Nếu sau này tam ca đăng cơ, với tính đa nghi của hắn…
Bắt chúng ta rời khỏi kinh thành thì cũng thôi”
“Chỉ sợ, đến lúc đó hắn sẽ không cho phép bất luận kẻ nào mơ ước ngôi vị hoàng đế của mình!” Không cho phép mơ ước thì sẽ giết người diệt khẩu.
Chỉ có người chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119149/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.