Bóng hình của hắn chìm vào trong bóng đêm.
Vân Khương Mịch thở dài một tiếng, đang định xoay người, giọng nói như có như không của hắn truyền đến bên tai: “Bổn vương đi làm ít chuyện” Hắn vừa mới báo với nàng hắn định đi đâu ư?
Vân Khương Mịch trừng mắt nhìn, ôm Phong Bảo cấp tốc trở về viện Ánh Nguyệt.
Khi Mặc Phùng Dương rời đi, Như Minh và Như Vân đều đi theo.
Đặt Phong Bảo lên giường, Vân Khương Mịch đi vào phòng bếp.
Dù cho bây giờ viện Ánh Nguyệt đã có hạ nhân hầu hạ, những chuyện lặt vặt này không cần nàng động đến. Thế nhưng nàng đã quen với việc tự mình nấu cơm cho Phong Bảo mỗi ngày.
Như Ngọc giống như cái bóng vậy, đi theo nàng vào phòng bếp.
Hai chủ tớ phân công rõ ràng, sau mấy tháng đã luyện thành ăn ý.
Vân Khương Mịch chuẩn bị đồ ăn, Như Ngọc nhóm lửa.
“Rốt cuộc đêm nay chủ nhân nhà ngươi bị làm sao vậy?” Nàng vừa nhặt rau, vừa hỏi Như Ngọc.
Động tác lấy củi của Như Ngọc cứng đờ, thấy nàng không để ý tới, nàng ấy nhíu nhíu mày lại: “Nếu chủ nhân không nói cho Vương phi, nô tỳ cũng không dám nói. Hay là chờ sau chủ nhân khi trở về, Vương phi chính miệng hỏi chủ nhân đi” Như Ngọc là một người ngoan cối!
Vân Khương Mịch bu bíu môi: “Nếu ta có thể hỏi được từ trong miệng hắn, ta còn cần hỏi ngươi làm gì?” Đây cũng là lời nói thật.
Tuy nhiên, nể tình nàng quan tâm chủ nhân nhà mình…
Như Ngọc vẫn tiết lộ một ít tin tức cho nàng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1118985/chuong-48.html