Du Thất Nhân chu môi, không vui.
Lục Thính An tiếp lời, giọng phân tích nhưng vẫn mang theo lo lắng:
“Từ lúc vào Bùi gia tôi đã thấy môi bà ta tím tái, giữa trán thâm lại trông không ổn chút nào. Bây giờ còn hôn mê, tôi nghi bà ấy có phản ứng do trúng độc. Khi lượng độc trong m.á.u quá cao cơ thể không tự đào thải được, người sẽ buồn ngủ, ý thức mơ hồ… giống tình trạng hiện tại.”
Du Thất Nhân cau mày:
“Nhưng sao bà ấy lại nhiễm độc?”
Lục Thính An:
“Hung thủ muốn g.i.ế.c con trai bà ấy. Độc có thể bị dính vào phần bánh cua, bà ấy ăn nhầm nên dính theo.”
Du Thất Nhân phản bác ngay:
“Nhưng lúc đó Bùi Hoành Lịch c.h.ế.t gần như lập tức. Độc phát tác đâu có quá năm phút.”
Lục Thính An hỏi lại:
“Nghe câu ‘dao cùn mài thịt’ chưa? Xyanua không phải lúc nào cũng khiến nạn nhân tử vong ngay. Nếu lượng độc thấp, cơ thể chỉ thấy khó chịu, nhưng vẫn là chất cực độc nếu tồn tại lâu trong m.á.u sẽ gây suy kiệt cơ quan, ảnh hưởng tính mạng.”
Du Thất Nhân hít mạnh một hơi:
“Ý cậu là bà ấy có thể…”
Lục Thính An xua tay:
“Tôi chỉ đoán thôi. Hung thủ có mục tiêu rõ ràng, không định hại người vô can. Có lẽ bà ta chỉ quá mệt.”
Cậu dừng một nhịp rồi nói tiếp:
“Perla, gọi một người hầu đến chăm bà ấy. Chúng ta phải quay về sở.”
Du Thất Nhân gật đầu rồi rời khỏi phòng.
Lục Thính An cúi nhìn Diệp Kinh Thu thêm vài giây. Hàng lông mày bà nhíu chặt, mắt nhắm cứng trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654903/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.