“Cảnh sát!”
Bị áp tới trước mặt Lục Thính An, tay đã bị còng ra sau, Bùi quản gia vẫn cố tỏ vẻ vô tội:
“Các anh không thể bắt người mà không rõ trắng đen như vậy được! Tôi có quyền được biết lý do chứ!”
Hạ Ngôn Lễ nhìn chằm chằm khuôn mặt Bùi quản gia, lại càng ngạc nhiên. Ông ta giống đến bảy tám phần so với người cậu đã vẽ trong bức chân dung nghi phạm, chỉ là già hơn, gầy hơn một chút. Điều này càng khiến cậu tự tin hơn vào khả năng phác họa của mình.
Thấy vẻ mặt mơ hồ không hiểu của Bùi quản gia, Lục Thính An tấn công thẳng:
“Ông đã làm gì, tự bản thân ông rõ nhất.”
Bùi quản gia giật mình im bặt. Tay phía sau bị bẻ đau nhưng đầu óc ông ta lúc này chỉ còn một suy nghĩ:
Chẳng lẽ cảnh sát biết hết rồi? Lục Thính An tiếp tục:
“Thẳng thắn thì được khoan hồng. Bây giờ nói ra hết, chúng tôi còn có thể xem xét giảm nhẹ tội cho ông.”
Bùi quản gia mở miệng định nói, nhưng rồi lại c.ắ.n chặt môi. Nhỡ cảnh sát đang thử ông? Nếu lỡ tiết lộ quá nhiều thì khác nào tự đào hố chôn mình?
Ông ta liếc quanh tìm bóng dáng Diệp Kinh Thu, không thấy lập tức cúi đầu như cụm cải bị sương lạnh đ.á.n.h rập.
Lục Thính An giả vờ như không thấy, hỏi đổi chủ đề:
“Vậy trong thời gian này ông đi đâu?”
Bùi quản gia buộc phải trả lời:
“Thiếu gia mới mất, cảnh sát vẫn chưa bắt được hung thủ. Chúng tôi phải lo tang lễ cho cậu ấy chứ! Dù có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654902/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.