Phó Dịch Vinh vừa dứt lời, Du Thất Nhân cũng lấy ra vài tấm ảnh chụp.
“Sếp Cố, tôi và Trấn ca bên này cũng có một phát hiện mới.” Cô mở mấy tấm ảnh đặt lên bàn, nói tiếp: “Đây là ảnh Tống Nghi Chi chụp ở viện mồ côi Ấm Áp, một tấm từ bảy năm trước, một tấm từ năm năm trước.”
Phó Dịch Vinh vội vàng thu dọn đống tài liệu trước mặt, cúi người xem ảnh.
Tấm ảnh bảy năm trước là ảnh đen trắng, bọn trẻ trong viện mồ côi vây quanh Tống Nghi Chi, có vài đứa thân thiết nắm tay cô, vài đứa khác nhiệt tình tặng quà. Nhìn qua rất ấm áp, rất cảm động. Ảnh năm năm trước là ảnh chụp lén, từ góc độ chụp có thể đoán là paparazzi lén chụp khi viện tổ chức chụp ảnh tập thể.
Không thể phủ nhận, Tống Nghi Chi vừa xinh đẹp lại dịu dàng, đứng giữa đám trẻ gầy gò như một “tiên nữ hạ phàm” đẹp người lại đẹp nết.
Phó Dịch Vinh xem xong hai tấm, khó hiểu ngẩng đầu: “Hai bức ảnh này có vấn đề gì sao?”
Du Thất Nhân không trả lời anh, mà quay sang Cố Ứng Châu, nói:
“Tống Nghi Chi từng là ca sĩ nổi tiếng, ẩn lui đã năm năm. Giờ các tòa soạn lớn hầu như không còn giữ tài liệu liên quan đến cô ấy nữa. Người c.h.ế.t thì được tôn trọng, những bài viết bôi nhọ khi xưa cũng bị xóa gần hết. Hai tấm ảnh này là tôi tìm được từ một tòa soạn nhỏ ở Cảng Thành, nơi đó còn một phóng viên kỳ cựu nhớ rõ một ít chuyện liên quan đến Tống Nghi Chi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654663/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.