Về người đàn ông thần bí chưa biết tên kia, hai người đều không nói thêm nữa.
Chuyển đề tài một cách tự nhiên, Lục Thính An nói sang chuyện của Thường Trung Hữu.
“Cô gái ở quầy lễ tân nói, Thường Trung Hữu tự xưng có thể giúp phụ nữ hiếm muộn thụ thai, có không ít người vì danh tiếng mà tìm đến. Sau khi điều trị một đợt thì có thai cũng không hiếm. Tôi nghi gã lợi dụng cái danh ‘đạo sĩ’ để gạt gẫm, dụ dỗ không ít phụ nữ nhẹ dạ cả tin.”
Cố Ứng Châu, từ lúc nhìn thấy Thường Trung Hữu động tay động chân với khách hàng, đã ngờ ngợ việc này.
Nghe Lục Thính An xác nhận lại bằng giọng chắc chắn, tâm trạng anh lại càng thêm phiền muộn.
Một tên không có quyền không có thế như Thường Trung Hữu mà chỉ bằng mác đạo sĩ cũng có thể làm ra bao nhiêu chuyện thất đức như thế, thì anh thật sự không dám nghĩ, trong bóng tối ở Cảng Thành này còn có bao nhiêu cái “ổ chuột” đang ẩn nấp.
Anh là cảnh sát, chức trách là mang lại cho dân chúng Cảng Thành một môi trường an toàn, lành mạnh. Nhưng sức người… thật quá nhỏ bé.
Lục Thính An chỉ mới bắt đầu công tác chưa được bao lâu, vậy mà đã cùng anh có đồng cảm sâu sắc.
Cậu nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Cố Ứng Châu, trấn an:
“Chúng ta là người, không thể một lần bắt hết mọi con chuột, nhưng chỉ cần có thể lôi ra được những con ngóc đầu dậy, đã là rất giỏi rồi.”
Cố Ứng Châu cảm nhận được lực đạo vỗ nhẹ sau lưng, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654662/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.