Thường Trung Hữu sợ đến mức suýt tè ra quần, run rẩy co rúm dưới đất, giọng lắp bắp:
“Cảnh sát, chuyện nhà của Anh Đào với tôi không liên quan gì hết! Tôi chỉ là làm thuê lấy tiền, không tới mức phải chết…”
Lục Thính An mặt lạnh như băng, làn da trắng càng khiến vẻ lạnh lẽo tăng gấp bội.
“Lấy tiền làm việc?” Cậu lạnh giọng.
“Vì tiền mà bịa đặt tin đồn bôi nhọ Anh Đào đó là phỉ báng. Dùng thuốc chứa độc giả làm thuốc điều trị tâm lý là lừa đảo. Mỗi tháng nhận một ngàn từ người thuê, còn ép Anh Đào ‘lấy thân trả nợ’ đó là cưỡng hiếp. Loại cặn bã như mày, c.h.ế.t còn là tiện nghi cho mày đấy.”
Mỗi câu nói rơi xuống như đinh đóng cột, Thường Trung Hữu cứ thế lùi mãi về sau, sắc mặt trắng bệch, co rúm không còn hình người.
Rất nhanh sau đó, không khí liền bị mùi khai nồng xộc lên phá tan. Một vệt nước loang ra từ phía dưới thân gã, đúng là bị dọa đến đái ra quần.
Mặt Lục Thính An đen thui.
Cách vài mét, Cố Ứng Châu đã ngửi thấy mùi, cau mày, rồi nói nhỏ:
“Lục Thính An.”
Anh ra hiệu về phía cửa, khẩu s.ú.n.g chỉ ra ngoài. “Xử lý đám người ngoài đi, chỗ này để tôi.”
Lục Thính An nghe vậy thì tâm trạng dễ chịu hơn một chút. Khi cậu quay đầu, ánh mắt lướt qua lớp kính cửa thì vừa đúng lúc đối mặt với cô nhân viên quầy lễ tân. Cô gái nhìn thấy cảnh trong phòng thì sắc mặt tái nhợt, sợ đến mức hoảng loạn quay người bỏ chạy.
Lục Thính An lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654661/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.