Nửa đêm tối mịt, trên tường phản chiếu bóng cây, thưa thớt nhàn nhạt, như đang giương nanh múa vuốt. Cũng không biết loại chim nào đang kêu to, "cúc cu" một tiếng kéo ra thật dài, da đầu Khương Viện tê rần, dưới chân bước càng thêm nhanh. 
Lá gan của nàng không nhỏ, nhưng duy chỉ sợ bóng tối. Kiếp trước vì nghiên cứu một ca bệnh, bị cả nhóm nghiên cứu lôi kéo xem phim ma suốt một tuần. Chờ đến khi nghiên cứu kết thúc, nàng đã bị dọa sợ đến mức ngay cả đi thang máy một mình cũng sợ. 
Hiện giờ chỉ có một mình nàng đi trong đêm, trăng sao thưa thớt, lông tơ sau lưng đã sớm dựng hết cả lên, khép hai tay lại chà xát cánh tay, có một loại cảm giác kinh hãi nghi thần nghi quỷ. 
Trên đường bắt gặp hai tỳ tử, hai người kia vừa thấy nàng là quý nữ đến cùng thế tử lúc chạng vạng tối, từ xa đã buông việc trong tay xuống, quy củ quỳ xuống. 
Thật sự gặp được người, làm cho Khương Viện âm thầm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cũng bớt sợ hãi một chút. Cứ như vậy, duy trì dáng vẻ lễ nghi vô cùng tốt đi ngang qua bên người hai người, nhẹ nhàng cho họ miễn lễ. 
Nhìn những thứ đặt bên chân bọn họ, hóa ra là nha hoàn được phái tới thêm đèn dầu. Nàng cũng không sợ mấy người này nói huyên thuyên, vì nếu nàng đã dám trắng trợn đi qua, tức đã hiểu thấu tâm tư của những người này. 
Một màn trước cửa huyện nha, sợ là đã khắc sâu trong đầu những người này. Cho dù là không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-that-ben-co-dai-nhan/939107/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.