Editor: Thùy Linh
Đô đô hai tiếng, điện thoại đã được nhận
“Niệm Niệm, em thi xong chưa?”
“Hôm nay vừa xong.”
“Thi ra sao?”
“Chưa biết”
“Em ăn cơm chưa?”
“Bây giờ ăn, em cúp máy đây”
Lý An Nhiên nghe tiếng điện thoại cúp, mặt lộ vẻ suy tư, cảm thấy…hình như đã xảy ra vấn đề nơi nào đó.
Niệm Sơ cảm thấy chính mình không chú ý đến Lý An Nhiên nữa thì tâm tình sẽ bình thản hơn rất nhiều, cũng không biết bắt đầu từ khi nào, cảm xúc cũng sẽ thường xuyên vì anh mà thấp thỏm, loại cảm xúc này thật lạ, cũng khác thường, ảnh hưởng nghiêm trọng đến kết quả học tập của cô
Niệm Sơ không muốn suy nghĩ nhiều về cảm xúc không tên này, biện pháp duy nhất của cô là cách xa một chút, xa đến khi không nghe thấy giọng nói của anh, không nhìn thấy gương mặt quen thuộc của anh
Niệm Sơ bỏ thói quen hay vào vòng bạn bè của anh, cũng bỏ thói quen hay chia sẻ việc lớn nhỏ với anh, cũng bỏ luôn cả thói quen mỗi lần nhắc tới anh tinh thần lại vui vẻ
Trên đường Lý An Nhiên trở về hơn hai lần, Niệm Sơ đều không biểu hiện gì bất thường, chỉ là cố tình phớt lờ dấu vết của Quý Vi, ít khi ở chung với anh
Tháng 11 trở trời, thời tiết đột nhiên hạ nhiệt độ, Niệm Sơ bị cảm. Sau đó cô bị mệt mệt mỏi cả tuần, rốt cuộc cuối tuần được nghỉ mới đi bệnh viện
Cùng ngày mưa dầm kéo dài, Niệm Sơ không cần Tô Lê đi cùng, cô một mình đi đến phòng khám
Mặt đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai/558926/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.