Editor: Thùy Linh
Niệm Sơ cả một buổi trưa đều có vvẻ thất thần, cô chơi máy tính chốc lát cảm thấy nhàm chán, dứt khoát ngồi bên cửa sổ, chống má nhìn phong cảnh bên ngoài, Quý Vi ngồi cách đó không xa
Lý An Nhiên đứng bên cạnh Quý Vi, khom lưng chỉ vài cái trên màn hình máy tính
“Cái này, đoạn này bỏ đi…”
“Đoạn này dùng từ không đúng, bỏ…”
Niệm Sơ không kìm lòng được mà ánh mắt lại nhìn hai người, cảnh tượng làm cho cô trong đầu hiện lên một câu: Trai tài gái sắc, trời sinh một đôi
Quý Vi thật sự…cảm giác rất tốt. So với Lạc Già năm đó còn tốt hơn nhiều ấy chứ, nếu chị ấy cùng anh An Nhiên ở bên nhau, chắc sẽ là một việc tốt
Niệm Sơ ngơ ngẩn nghĩ đến nhưng trong lòng như bị xé toạc ra
Tại sao, lại cảm giác không vui
Lý An Nhiên giúp Quý Vi sửa bản thảo xong đứng dậy nhìn Niệm Sơ, hai mắt cô đang mờ mịt nhìn, trước mặt phát ngốc. Anh nhăn mày lại, đi qua gõ trán cô một cái
“Lại ngẩn ra đó làm gì?”
Niệm Sơ lập tức tỉnh táo, ngẩng đầu lên, đôi mắt mông lung nhìn anh mềm mại hỏi: “Anh xong rồi sao?”
“Ừ, xong rồi, đi thôi”
“An Nhiên, cùng đi ăn cơm chiều đi, vừa lúc Hoắc Cảnh bọn họ kêu gặp nhau một chút” Quý Vi nhìn đồng hồ trên cổ tay đề nghị, Niệm Sơ trong óc lại có một ý niệm chậm rãi lướt qua
Quý Vi… cũng biết Hoắc Cảnh, như vậy, có nghĩa là bọn họ thường xuyên ở bên nhau
Phảng phát như vậy, Niệm Sơ cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai/558925/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.