Editor: Thùy Linh
Lúc Niệm Sơ tỉnh dậy phát hiện mình đang ngủ trong phòng cho khách nhà Lý An Nhiên, à không, phải nói là phòng của cô mới đúng, vì từ khăn trải giường, cách trang trí đều là phong cách mà cô yêu thích
Ngay cả tủ quần áo cũng đều là quần áo của cô
Niệm Sơ bước xuống giường đi rửa mặt xong, nghe tiếng gõ cửa, cô lên tiếng rồi chạy tới mở cửa phòng
Lý An Nhiên đứng ở bên ngoài
“Ăn sáng thôi”
“Vâng, để em thay đồ xong rồi xuống liền”
Cô vừa mới rửa mặt xong chưa kịp thay quần áo, đôi mắt đen nhánh thuần khiết ngập nước, lông mi thấm ướt, cả khuôn mặt trắng búng ra sữa, bên má còn dính vài cộng tóc ướt
Lý An Nhiên mười ngón tay khẽ giật giật, anh gật đầu: “Ừ.”
Niệm Sơ thay đồng phục đi xuống, Lý An Nhiên và Thư Giai đã ngồi trên bàn ăn cơm, cô chạy nhanh xuống lầu
Nghe thấy tiếng bước chân, Thư Giai vội vàng dặn dò: “Chậm thôi con, lại ngã như lần trước thì làm sao?”
“Sẽ không đâu dì Thư, bây giờ con đã là học sinh trung học!” Niệm Sơ chẳng hề để ý Lý An Nhiên bên cạnh, cô kéo ra ghế dựa
Người bên cạnh khẽ cười
Niệm Sơ trừng mắt nhìn anh, ra vẻ tức giận: “Anh cười cái gì?”
“Hôm nay cháo ngon lắm, em nếm thử đi”
Lý An Nhiên vẫn chưa ngưng cười, múc một chén cháo đưa tới trước mặt cô. Chén sứ Thanh Hoa được cầm trên bàn tay trắng nõn cân xứng, khớp xương rõ ràng, móng tay gọn gàng, mượt mà
Niệm Sơ nhìn đôi tay kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai/263608/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.