Editor: Thùy Linh 
Buổi chiều tan học, Niệm Sơ lại gặp Cung Uyển, lúc ấy Cung Uyển đang lái một chiếc xe máy màu đen, vừa chạy vừa gào thét trước mặt Niệm Sơ, phía sau còn có một chàng trai đang ôm chặt cô, hình như là Nguyễn Thư 
Niệm Sơ từ nhỏ đã học vẽ, trừ việc thích những điều linh tinh ở ngoài, còn đối với khung cảnh đặc biệt như vậy, tuy rằng chỉ thấy được nửa khuôn mặt nhưng cô tin chắc rằng mình không nhìn lầm 
Trong lúc nhất thời Niệm Sơ đứng sững sờ một chỗ. 
Lý An Nhiên vừa lúc đến thấy được dáng vẻ này của cô, giơ tay búng trán một cái hỏi: “Làm sao vậy? Sao lại đứng ngây ra ở đây?” 
“Em vừa nhìn thấy chị Cung Uyển…” 
“Ừ?” 
“Chị ấy lái xe chở Nguyễn Thư”, Niệm Sơ khoa tay múa chân một chút, trợn tròn mắt, mặt đầy nghiêm túc nói: “Là cái loại xe lớn lớn màu đen ấy, nổ máy ầm ầm, siêu đáng sợ” 
Nhưng Niệm Sơ chưa nói bộ dáng Cung Uyển chở Nguyễn Thư, quả thực rất ngầu, đặc biệt là lúc Nguyễn Thư ở phía sau ôm eo Cung Uyển, làm cho người khác cảm thấy rất xứng đôi 
Không, là siêu cấp xứng đôi 
Lý An Nhiên thấy cô như vậy không nhịn được cười, “Cung Uyển không chỉ biết lái xe, còn là đai đen taekwondo nữa.” 
“Hả?” 
“Lên xe đi”, anh nghiêng đầu bảo 
Niệm Sơ chậm rì rì ngồi lên xe, ngoan ngoãn ôm eo anh phía sau, ngửa đầu tò mò 
“Nguyễn Thư từ nhỏ lớn lên giống như con gái, ở lớp bị không ít người bắt nạt, đến lúc Cung Uyển cùng với một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai/263604/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.