Lúc này, Tần Khải dựa người vào bàn làm việc rồi nói: “Tiểu Trương đấy à, không ngờ ông đã làm viện trưởng rồi, ban nãy tôi nhìn thấy ảnh của ông trên tường còn suýt không nhận ra đấy”.
“Tiểu Trương?”
Nghe thấy thế, vợ chồng Triệu Diệu Quang ngẩn ra.
Lẽ nào Tần Khải quen Trương Huy ư?
Nhưng mà sao nghe xưng hô cứ kiểu gì thế nhỉ!
Trần Hải cũng đần mặt ra, sau khi phản ứng lại thì chỉ thẳng vào mặt Tần Khải rồi mắng: “Viện trưởng, thằng này dám mắng ông, để tôi gọi bảo vệ tống cổ nó ra ngoài. Đúng là cái loại ngu dốt, ai cho cậu ăn nói như thế với viện trưởng hả?”
Tần Khải vẫn thản nhiên như không: “Tôi là sư thúc của ông ấy, không gọi thế thì gọi thế nào? Tiểu Trương, ông tin lời tôi hay tin lời lão già này?”
Dứt lời, Tần Khải nhìn về phía Trương Huy không chớp mắt.
“Sư thúc? Đúng là nực cười, sao cậu không bảo mình là sư phụ của viện trưởng luôn đi? Không biết là bệnh nhân trốn trại nào ra nữa, toàn ăn ngu nói dở”.
Trần Hải chửi Tần Khải một cách khí thế.
Tần Khải chắc bị điên thật rồi!
Viện trưởng Trương là ngôi sao sáng trong nền y thuật ở Trung Hải, một người rất có tiếng nói ở đây.
Làm sao ông ấy lại có một tên sư thúc quê mùa như Tần Khải được? Đúng là nực cười!
Đến vợ chồng Triệu Diệu Quang cũng đang nhíu mày.
Họ cũng bắt đầu hoài nghi Tần Khải bị tâm thần rồi, xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-than-y-xuong-nui/3075275/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.