Nguồn: cucbotnho.home.blog Hàn Hữu Minh thích tiểu mỹ nhân biết chủ động một chút. Lời này là Hàn Hữu Minh tự nói ra. Nhưng mà ông trời đã cố ý sinh Tô An mang tích cách dễ rụt cổ thẹn thùng, cả ngày cậu chỉ lo sợ mà không biết làm gì cả. Hàn Hữu Minh không cho cậu chu mông lên, cậu liền không biết làm gì để gạ cɦịƈɦ nữa. Hàn Hữu Minh tìm Trịnh Cần mắng vốn: “Anh tặng tôi vật nhỏ kiểu gì vậy, lăn giường mà mặt cứ nhăn nhăn nhó nhó.” Trịnh Cần nói: “Vậy ngài trả lại cho tôi đi, tôi đổi một đứa khác dâʍ hơn cho ngài.” Hàn Hữu Minh xua tay: “Thôi khỏi, người mới đến lại phải dạy dỗ lại từ đầu nữa.” Tô An nhút nhát đứng phía sau Hàn Hữu Minh, như một bé thỏ con đáng thương cúi đầu ủ rũ. Sau khi về nhà, Tô An vẫn cúi đầu, nhỏ giọng kêu: “Hàn… Hàn tổng…” Hàn Hữu Minh nói: “Hả?” Tô An nhỏ giọng nói: “Bộ… Bộ dạng ra sao… Mới đủ dâʍ ạ…” Hàn Hữu Minh vui vẻ: “Muốn làm gì đấy? Muốn lấy lòng kim chủ sao, hả?” Tô An đỏ mặt gật gật đầu. Hàn Hữu Minh nói: “Trước tiên nói ‘Em là bé thỏ dâʍ’ cho tôi nghe một chút.” Mặt Tô An càng đỏ hơn, xấu hổ mà cúi đầu, giọng nói thuần khiết mềm nhũn kêu lên: “Em… Em là bé thỏ dâʍ…” Hàn Hữu Minh nói: “Sao nữa?” Tô An không biết làm gì mà bám lấy góc áo, khẽ cắn răng: “Bé… Bé thỏ dâʍ muốn được cɦịƈɦ… Lỗ… Cúƈ ɦσα nhỏ bị ngứa… Muốn ăn cà rốt bự của chủ nhân…” Hàn Hữu Minh nói: “Làm hành động đi.” Tô An đỏ mặt cởi sạch quần áo, nằm sấp quỳ trên giường nhổng cái mông lên thật cao: “Chủ… Chủ nhân mau đến đút cho bé thỏ dâʍ… Ăn cà rốt bự… Bé thỏ dâʍ… Hu… Muốn ăn…” Cậu học thần thái của nhân vật chính trong một bộ phim ngắn vừa xem, đỏ mặt nhanh chóng ném một ánh mắt ngây thơ mê hoặc về phía Hàn Hữu Minh. Mũi Hàn Hữu Minh nóng rực, nhanh chóng giơ tay chặn máu mũi đang chảy ròng ròng xuống. Đọc truyện tại truyendkm.com
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]