Chương trước
Chương sau
Tô An liếc mắt đưa tình xong liền mắc cỡ đến nỗi không dám mở mắt, không hề nhận ra kim chủ ở phía sau cậu có hơi sai sai.
Hàn Hữu Minh nhanh chóng dùng ống tay áo vest sậm màu lau khô máu mũi, sau đó cởϊ áσ khoác vứt ra thật xa.
Tiếng cởϊ áσ khoác khiến Tô An càng thêm thấp thỏm, cặp mông vừa tròn vừa trắng đang nhổng cao run lên một cái, c̠úc̠ ɦσα đỏ sẫm như ẩn như hiện, nhìn qua đã thấy ẩm ướt.
Hàn Hữu Minh nhìn chằm chằm không chớp mắt cái lối ra vào non hồng ướt sũng kia, nói một cách vô cảm: “Tiếp tục đi.”
Tô An lung lay cái mông, mềm nhũn rêи ɾỉ: “Ưm… Chủ nhân… Cúƈ ɦσα của bé thỏ dâʍ… Bị ướt rồi… Muốn… Muốn ăn cà rốt bự… Hức… Xin chủ nhân… Đút bé thỏ dâʍ ăn cà rốt bự…”
Cậu quá xấu hổ, xấu hổ đến nỗi cặp mông nhỏ cũng biến thành màu hồng nhạt.
Hàn Hữu Minh cởi thắt lưng, quất một phát lên cặp mông của Tô An.
“Chát!”
Tô An khóc lóc run rẩy: “Hu hu… Đau…”
Hàn Hữu Minh cố ý hỏi: “Bé thỏ dâʍ có thích bị đánh đòn không?”
Tô An đau đến khóc thút thít, nhưng cậu vẫn chủ động nhổng mông lên cao hơn: “Rất… Rất thích… Hu hu… Bé thỏ dâʍ thích bị đánh đòn… A…”
Hàn Hữu Minh lập tức quất một roi: “Bé thỏ dâʍ thích bị đánh chỗ nào?”
Tô An cắn môi dưới, nhịn xuống nỗi xấu hổ mà dùng hai tay tách cặp mông thịt ra, để lộ nơi Hàn Hữu Minh yêu thích nhất: “Thích… Thích bị đánh c̠úc̠ ɦσα… Chủ nhân… Chủ nhân đến đánh c̠úc̠ ɦσα dâʍ của bé thỏ con đi… Đánh tàn nhẫn vào… A… A!”
Hàn Hữu Minh lập tức quất xuống không chút lưu tình.
Thắt lưng liên tục quất chát chát vào c̠úc̠ ɦσα non mềm ẩm ướt, miệng lỗ nhăn nheo bị đánh đến nỗi không ngừng run rẩy.
Hai tay Tô An tự nắm lấy mông thịt của bản thân, nằm úp sấp trên giường khóc nức nở chịu đòn: “Đau… Hu hu… Chủ nhân… Cúƈ ɦσα của bé thỏ dâʍ đau… Hu hu…”
Hàn Hữu Minh xấu xa hỏi: “Bé thỏ dâʍ không thích bị đau như vậy sao, hả?”
Tô An sợ đến nỗi lỗ tai dựng đứng lên, ấm ức khóc lóc nói: “Hu hu… Rất thích… A… Rất thích bị chủ nhân đánh c̠úc̠ ɦσα… Chủ nhân… Hu hu… Chủ nhân đánh tàn nhẫn vào… Đánh vào c̠úc̠ ɦσα của bé thỏ dâʍ… A… Sưng lên rồi… Hu hu… Đau quá… Chủ nhân… A…”
Hàn Hữu Minh quất chát chát xuống c̠úc̠ ɦσα phấn nộn của Tô An, đánh đến nỗi c̠úc̠ ɦσα trở nên sưng tấy đáng thương văng dâʍ ŧɦủy̠ tung tóe.
Nguồn : truyendkm.com
Bé thỏ con đáng thương đã khóc đến nỗi muốn ngất xỉu, thế nhưng vẫn cẩn thận tách mông ra, đưa cái c̠úc̠ ɦσα phấn nộn cho hắn quất.
Hàn Hữu Minh rốt cuộc vẫn còn chút lương tâm, hắn ném thắt lưng đi rồi cúi người nhẹ nhàng hôn hôn miệng lỗ của Tô An, dùng đầu lưỡi liếʍ ɭáρ c̠úc̠ ɦσα sưng tấy ướt nhẹp, hàm hồ không rõ hỏi: “Có đau hay không?”
Tô An uất ức nghẹn ngào nói: “Đau… Đau lắm… Cúƈ ɦσα nhỏ… Cúƈ ɦσα nhỏ bị chủ nhân đánh sưng lên mất rồi…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.