Tô An liếc mắt đưa tình xong liền mắc cỡ đến nỗi không dám mở mắt, không hề nhận ra kim chủ ở phía sau cậu có hơi sai sai.
Hàn Hữu Minh nhanh chóng dùng ống tay áo vest sậm màu lau khô máu mũi, sau đó cởϊ áσ khoác vứt ra thật xa.
Tiếng cởϊ áσ khoác khiến Tô An càng thêm thấp thỏm, cặp mông vừa tròn vừa trắng đang nhổng cao run lên một cái, c̠úc̠ ɦσα đỏ sẫm như ẩn như hiện, nhìn qua đã thấy ẩm ướt.
Hàn Hữu Minh nhìn chằm chằm không chớp mắt cái lối ra vào non hồng ướt sũng kia, nói một cách vô cảm: “Tiếp tục đi.”
Tô An lung lay cái mông, mềm nhũn rêи ɾỉ: “Ưm… Chủ nhân… Cúƈ ɦσα của bé thỏ dâʍ… Bị ướt rồi… Muốn… Muốn ăn cà rốt bự… Hức… Xin chủ nhân… Đút bé thỏ dâʍ ăn cà rốt bự…”
Cậu quá xấu hổ, xấu hổ đến nỗi cặp mông nhỏ cũng biến thành màu hồng nhạt.
Hàn Hữu Minh cởi thắt lưng, quất một phát lên cặp mông của Tô An.
“Chát!”
Tô An khóc lóc run rẩy: “Hu hu… Đau…”
Hàn Hữu Minh cố ý hỏi: “Bé thỏ dâʍ có thích bị đánh đòn không?”
Tô An đau đến khóc thút thít, nhưng cậu vẫn chủ động nhổng mông lên cao hơn: “Rất… Rất thích… Hu hu… Bé thỏ dâʍ thích bị đánh đòn… A…”
Hàn Hữu Minh lập tức quất một roi: “Bé thỏ dâʍ thích bị đánh chỗ nào?”
Tô An cắn môi dưới, nhịn xuống nỗi xấu hổ mà dùng hai tay tách cặp mông thịt ra, để lộ nơi Hàn Hữu Minh yêu thích nhất: “Thích… Thích bị đánh c̠úc̠ ɦσα… Chủ nhân… Chủ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-than-tuong/485363/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.