Trần An cứ nghĩ nhạc đệm nhỏ như vậy không đáng nhắc đến nhân mấy ngày sau Võ Từ Hưng đều chạy lại mà không ngừng hỏi thăm gạ gẫm cậu.
Rõ ràng cậu là một người cực kỳ tốt tính nhưng vẫn bị người đàn ông này làm phiền đến không thể chịu nổi. Nhưng cậu lại không muốn gây sự vì vậy cậu nghỉ việc ở quán bar này rồi tìm một quán bar khác để làm.
Nhưng hai ngày sau người đàn ông này vẫn mò đến.
Khi ấy cậu đang làm một ly Cocktail cho một vị khách nữ nào ngờ nhìn thấy khuôn mặt đầy tươi cười cực kỳ thiếu đánh của hắn ta.
Võ Từ Hưng sau hai ngày cuối cùng cũng tìm được cậu, hắn ta ngồi vào quầy bar sau đó gọi cậu:
"Trần An, tên cậu đúng không."
Trần An lạnh lùng không thèm đáp lại, đối với người này cậu đã không còn chút kiên nhẫn nào nữa rồi.
"Đừng như vậy. Tôi chỉ muốn làm quen với cậu thôi." Võ Từ Hưng mỉm cười nói: "Từ lần đầu gặp tôi đã cảm thấy chúng ta rất hợp nhau rồi."
"Nhưng tôi thì không. Xin lỗi tôi đã có bạn trai cảm phiền anh đừng bám theo tôi nữa." Trần An lạnh mặt nói.
Võ Từ Hưng nghe vậy không khỏi bật cười: "Cậu đừng lấy cớ này để từ chối tôi. Tôi đã hỏi rõ thông tin về cậu rồi rõ ràng từ khi cậu làm ở quán đến nay chưa từng có người nào lại đón cả."
"Mà cũng không sao bởi vì chuyện này không liên quan đến nhau. Tôi chỉ muốn cậu làm tình nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tham-tien-tro-thanh-the-than/2904521/chuong-33.html