Trần An nhìn anh hai mắt đầy ánh sáng cậu gật đầu mỉm cười: "Đúng vậy, nhưng không phải tôi mong anh có người khác. Ý của tôi rằng mình thích một người sạch sẽ, nếu như anh cùng tôi ở cạnh nhau vậy thì anh không thể có người khác."
"Nhưng một khi anh có người khác thì tôi chắc chắn sẽ rời đi."
Bùi Tuấn nghe vậy liền nhanh chóng lắc đầu: "Không anh sẽ không có người khác. Bởi vì anh cũng sẽ ghê tởm chính mình nếu như thật sự chạm vào người khác mà không phải là em."
Trần An nghe vậy liền không khỏi bật cười cậu thật sự rất muốn tin nhưng cái thân phận thế thân này, cái khuôn mặt giống như bạch nguyệt quang trong lòng anh thật sự không thể chối bỏ được.
Cậu thở dài rồi lắc đầu nhìn anh: "Bùi Tuấn Anh đừng nên hứa bất kỳ chuyện gì với tôi cả."
"Không, anh có thể thực hiện được." Bùi Tuấn quả quyết trả lời.
"Anh còn nhớ rằng tại sao anh đến gặp tôi không." Trần An mỉm cười than thở: "Quan hệ của chúng ta từ lúc ban đầu đã là vì người khác rồi. Một ngày nào đó khi người kia quay lại anh liền cảm thấy tình cảm anh dành cho tôi chỉ là do quá nhớ nhung người ta mà thôi."
Bùi Tuấn nghe vậy không khỏi sửng sốt, hình như rất lâu rồi anh không còn nhớ đến người kia. Anh rất rõ ràng tình cảm của mình đối với cậu không chút nào dính dáng đến người kia cả, mà phải nói từ khi bắt đầu anh đã lầm tưởng tình cảm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tham-tien-tro-thanh-the-than/2904520/chuong-34.html