Cố Mạc Nhiên đương nhiên cũng nghe thấy, lại nhìn Hàn Doanh không vui, làm như lơ đãng hỏi: “Muội không muốn lấy điện hạ sao?”
Hàn Doanh mặt mày bí xị: “Đương nhiên là không rồi.”
“Tại sao? Muội biết rõ hắn không phải như bề ngoài mà.”
“Chính vì biết rõ mới không muốn a, muội thà lấy một tên ngốc cũng không muốn cưới một phu quân bụng dạ hẹp hòi, cả ngày chỉ biết bắt nạt muội.”
Cố Mạc Nhiên bị lời nói của nàng làm cho bật cười.
Hàn Doanh phụng phịu: “Huynh cười gì chứ!”
Cố Mạc Nhiên vẫn cười ha hả: “Muội thật thú vị.”
Hàn Doanh không khách khí, chân ở dưới bàn đá Cố Mạc Nhiên mấy cái, đe dọa: “Huynh còn cười nữa, muội sẽ không thèm coi huynh là đại ca nữa đâu nhé!”
Cố Mạc Nhiên đột nhiên dừng cười, hồi lâu sau mới nói: “Nếu huynh có thể gặp muội sớm hơn thì thật tốt.”
Hàn Doanh không hiểu tại sao Cố Mạc Nhiên lại nói như vậy, nàng có linh cảm, tầng ý nghĩa sâu xa kia sẽ làm nàng không mấy vui vẻ.
Mặc cho Hàn Doanh có không muốn đến mấy, ngày đại hôn vẫn cứ đến. Trời còn chưa sáng Hàn Doanh còn chưa tỉnh ngủ đã bị dựng dậy, kéo đến bàn trang điểm vày vò suốt hai canh giờ.
Sau đó đội trên đầu mũ phượng nặng trình trịch làm lễ hơn nửa ngày trời, đội đến mức đầu nàng cũng muốn gãy rốt cục bị người ta dắt đến một căn phòng nửa quen nửa lạ.
Quen vì đây chính là phòng của cái người nào đó hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thai-giam-bon-co-nuong-thich-nguoi/1916928/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.