Hàn Doanh bị cảm giác mềm mại đánh úp đến người mềm nhũn, trừng mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại trước mắt.
Vừa hé miệng lại phát hiện một vật thể lạ ở trong miệng nàng ngang nhiên công thành phá đất. Nàng nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào, có nên giống như đa số nữ nhân khi bị cưỡng hôn cho hắn một bạt tai hay không? Hắn bị nàng tát sẽ không thẹn quá hóa giận mà nuốt chửng luôn nàng đấy chứ?
Giữa lúc Hàn Doanh còn đang phân vân giữa tát và không tát, thì Trương Diên Lạc đã sớm rời khỏi, buồn bực nhìn nàng: “Ngươi làm gì bày ra vẻ mặt chán ghét?”
Khoảnh khắc hắn chạm vào bờ môi căng mọng của nàng, hắn có thưởng thức cũng có hối hận. Hắn không hề muốn làm nàng chán ghét, tránh né hắn, thế nhưng nàng ở trước mặt hắn tươi cười với tiểu nha hoàn khiến hắn... hắn thế nhưng lại ghen tị với một nha hoàn. Ghen tị nàng chưa bao giờ tươi cười với hắn như thế, có chăng cũng chỉ là giờ vờ nịnh nọt.
Hàn Doanh vẫn chưa hoàn hồn: “Chán ghét gì cơ? Ta chỉ là đang nghĩ...”
“Nghĩ gì?” Trương Diên Lạc nghe vậy, buồn bực vừa rồi lập tức bay sạch.
Hàn Doanh thở dài, bày ra giáng vẻ ‘ta hiểu mà’ nói: “Chuyện này cũng phải chạy tới nơi này giải quyết, xem ra ngươi ở trong cung thật không dễ dàng gì.” Nói xong lại vỗ vai Trương Diên Lạc hai cái, cười tít mắt: “Ngươi ở đây chờ một lát, ta đảm bảo đem cô nương đến cho ngươi ha.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thai-giam-bon-co-nuong-thich-nguoi/1916927/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.