“Nương nương, nương nương, không còn sớm nữa, nên dậy rồi.”
Hàn Doanh đang ngủ, bị tiếng gọi của bị tiếng gọi của Tiểu Hoa làm tỉnh, muốn kéo chăn qua đầu chặn lại tiếng ồn, nhưng vừa nhấc tay lại bị thứ gì đó giữ lại, thử lại lần vẫn không được.
Hàn Doanh đành hé mắt nhìn xuống thì thấy một cánh tay, nương theo cánh tay đó nhìn lên lập tức thấy được một khuôn mặt đang cười toe toét. Hàn Doanh lập tực tỉnh ngủ, kí ức của ngày hôm qua cũng tràn về.
Nàng thật muốn ngay lúc này có thể đập đầu vào đâu đó, tốt nhất là đập đến mất trí luôn đi.
Nhưng mà không thể, không phải vì nàng nhát gan mà bởi vì lúc này nàng còn đang nằm trong ngực cái người nào đó, tay chân hắn chẳng khác nào gấu kaola, ôm chặt đến mức nàng không thể nhúc nhích.
“Nương nương, hôm nay người còn phải vào cung, chậm trễ sẽ không tốt.” Tiểu Hoa ở bên ngoài lại cất tiếng.
Hàn Doanh đáp lại một tiếng, cố gắng thoát khỏi lòng Trương Diên Lạc: “Ngươi buông!”
Trương Diên Lạc cười nhăn nhở: “Không!”
“Mau buông.” Hàn Doanh tức đến thở phì phì, “Ngươi còn không buông, ta... ta...”
“Ngươi thế nào?”
“Ta sẽ cắn ngươi!” Hàn Doanh vừa nói vừa làm bộ như muốn cắn vào tay Trương Diên Lạc. Trương Diên Lạc luyện võ từ nhỏ, làm sao lại sợ một ngụm cắn này của nàng, thế nhưng lại vờ như sợ thật, cười hi hi buông nàng ra. Ừm, dù sao thì sau này cơ hội còn nhiều mà.
Sau khi dùng xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thai-giam-bon-co-nuong-thich-nguoi/1916930/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.