Ánh mắt Thập Tam di nương thoáng qua một tia sáng, cúi đầu nói: “Ta vốn có lòng mua cho con một vài bộ y phục mới, nhưng mà….Aiz, không phải là ta thiên vị, mấy tháng nay tiền bạc có chút eo hẹp, cũng không lấy ra được bạc cho con đi đặt may quần áo, thật sự là ủy khuất cho con.”
Nghe vậy, Băng Nhi liếc nhìn thoáng qua trên đầu phụ nhân, liền nhìn thấy trang sức giá trị xa xỉ trên đầu bà ta.
Thập Tam di nương lại nói tiếp: “Nếu con không ghét bỏ có thể cho con vài bộ y phục của Mị Nhi.”
Bên môi Bạch Mị Nhi lập tức hiện lên ý trào phúng, nói: “Ngươi xem ngươi đi, con gái dòng chính sao lại gầy như vậy, so với ta còn muốn cao hơn một cái đầu, mặc y phục của ta chỉ sợ…… Sẽ cho là ngươi bắt chước bừa.”
"Đúng rồi! Con không giống Mị Nhi nhà ta có dáng người yểu điệu, không cao không thấp, không mập không gầy, y phục mặc trên người đều không có điểm nào để soi mói.” Lúc phụ nhân nhìn về phía nữ nhi, ánh mắt tràn đầy tán thưởng.
Nhìn mẫu tử kẻ xướng người họa, bên môi Băng Nhi gợi lên một nụ cười lạnh, trong lòng giễu cợt “Nếu như là thế vậy thì thôi đi.”
Tưởng lừa gạt nàng dễ dàng như vậy? Có vài thứ là nàng không thèm để ý, nhưng mà đoạt di vật của mẫu thân nàng, nàng nhất định sẽ đoạt trở lại.
Không thèm nói thêm nửa câu, Băng Nhi liền xoay người rời khỏi lầu các.
Nàng sải bước đi ra khỏi viện, bóng dáng đơn bạc dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-su-muoi-xinh-dep/1199669/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.