Edit: HiHi
Sau một trận mưa, dòng suối trong núi lớn hơn, chảy từ trong rừng ra. Cỏ dại ven suối tươi tốt.
Sau khi vào thu, ốc đá vỏ mỏng dần dần xuất hiện. Lục Cốc và Thẩm Nhạn cùng Thẩm Huyền Thanh lên núi mò.
Thứ này bây giờ bán đắt nên cứ rảnh là có người lên núi tìm. Trên đường họ gặp không ít người trong thôn. Núi xa xôi, nếu không phải nhóm hai, ba người đi cùng nhau thì phải dẫn chó theo để phòng thân.
Mấy dòng suối ở tiền sơn đã có không ít người đang móc ốc nên họ liền đi sâu vào trong. Có Thẩm Huyền Thanh ở đây, còn dẫn theo Đại Hôi và Quai tử, bọn họ hiển nhiên không cần lo sợ gì.
Trong núi không có lối đi, gặp chỗ gập ghềnh thì chỉ có thể bước từng bước mà đi, may mà trong rừng râm mát nên không nóng lắm.
Cũng phải nói Thẩm Huyền Thanh sức lớn. Trước đây, để kéo con mồi xuống núi, hắn đã phải kéo xe gỗ chạy lên chạy xuống núi. Cũng nhờ hắn quen đi đường vào núi sâu, biết đi đường nào sẽ bằng phẳng hơn. Nếu không, gặp phải dốc núi hoặc vực sâu thì bọn họ căn bản không qua được.
Người nhanh nhẹn hơn đã vậy, nếu để lừa hoặc la kéo xe gỗ thì lại càng khó đi hơn. Năm nay tuy không săn được nhiều như năm ngoái, nhưng người không mệt đến thở hồng hộc như năm ngoái. Những vết thương trên vai và lưng cũng ít đi.
Bây giờ, kỹ năng săn bắn của hắn càng ngày càng thuần thục, bắt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-lang-ngoan-ngoan/3737513/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.