Mai Tửvốn tò mò vết sẹo này rốt cuộc kéo dài đến đâu, bây giờ bị Tiêu Kinh Sơn cứngrắn bắt lấy bàn tay nhỏ bé mò xuống dưới, vừa sờ tới thắt lưng, hắn còn muốnkéo xuống nữa. Má Mai Tử một màu hồng, tay phát nóng, liều mạng rút ra. TiêuKinh Sơn cũng không miễn cưỡng, chỉ có thể ôm chặt lấy nàng, dần dần kiềm chếtrận xúc động này xuống.
Bị TiêuKinh Sơn ôm vào lòng, Mai Tử chợt nhớ tới một chuyện quan trọng, vội kéo lấytay Tiêu Kinh Sơn hỏi: "Khăn đâu?"
Ánh mắtcó lửa của Tiêu Kinh Sơn nhìn chằm chằm nàng: "Cái khăn tối hôm quasao?"
Mai Tửkhông chịu nổi ánh mắt kia, cúi đầu xuống làm bộ nhìn vết sẹo trên ngực hắn,nhỏ giọng nói: "Đúng vậy, ởđâu? Có hay không có cái đó?"
TiêuKinh Sơn thấy nàng có vẻ nóng lòng, biết nàng để ý chuyện này, duỗi bàn tay từtrên giường không biết ở đâu vừa chạm liền lấy ra một khăn: "Đây."
Mai Tửvội nhận lấy mở ra nhìn, chỉ thấy vốn nên trắng như tuyết, trên cái khăn bâygiờ có một vài giọt máu, hồng diễm diễm giống như mai đỏ nở giữa trời tuyếtlớn. Mai Tử đỏ mặt đem khăn gấp lại cẩn thận, cất đi.
TiêuKinh Sơn kéo nàng lại, cúi đầu nhỏ tiếng: "Lần trước nàng vì cái khăn nàymà làm ta sống dở chết dở à."
Mai Tửcắn môi lườm hắn một cái, lầm bầm nói: "Vậy chàng sao không ngờ ta muốncái khăn."
Nơi nàytân nương tử trong lần đầu tiên đều phải dùng khăn, có vài gia đình chồng muốnkiểm tra xem tân nương tử gả lại đây có trong sạch hay không.
TiêuKinh Sơn dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/63050/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.