Rốtcuộc tiểu vợ chồng triền miên quá mức, trước lúc đi Tiêu Kinh Sơn dày vò Mai Tửvài lần rồi mới chuẩn bị đồ đạt tiến vào trong núi săn bắn. Tiêu Kinh Sơn chuẩnbị tốt, đầy đủ mũi tên, lại mang theo dao ngắn phòng thân, cái xẻng, cây đánhlửa những vật quan trọng khác. Đương nhiên Mai Tử còn vì hắn chuẩn bị vài cáitúi to đựng bánh ngọt nàng tự làm cùng thịt đã nấu sẵn cho hắn ăn trên đường,lại đổ đầy một túi nước da dê. Trước khi ra khỏi nhà,Tiêu Kinh Sơn lấy từ trongrương ra một túi vải đưa cho Mai Tử, nói: "Nàng cầm lấy đi."
Mai Tửnhận lấy thấy tay nặng trĩu, đây chắc là tiền? Nàng vội vã đẩy cho Tiêu KinhSơn, nói: "Chàng cầm đi, ra ngoài trên đường cần chi tiêu gì thì lấy ra màdùng."
TiêuKinh Sơn cười nói: "Không cần, trong rừng sâu núi thẳm, có cái gì cần chitiêu đâu chứ, chẳng lẽ mấy con sói, heo rừng kia cần tiền hay sao?"
Mai Tửsuy nghĩ một chút thấy cũng đúng, mím môi cười nhận lấy túi tiền.
TiêuKinh Sơn dậm dậm chân nói: "Trong nhà không có bạc trắng, chút tiền nàynàng cứ giữ lấy. Nàng ở nhà một mình muốn chi tiêu gì thì nó cũng giúp đượcchút ít."
Mai Tửgật đầu dạ vâng, Tiêu Kinh Sơn đeo mũi tên cùng với các món đồ lặt vặt lên vaiđi ra ngoài.
Mai Tửtay nắm lấy tiền túi, đỡ lấy khung cửa nhìn bóng lưng tráng kiện cao lớn củaTiêu Kinh Sơn, trong lòng có chút không nỡ. Tiêu Kinh Sơn đi tới cổng, quay đầulại nhìn Mai Tử một chút: “Chăm sóc mình cho tốt, ta nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107671/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.