Qua hômsau Tiêu Kinh Sơn vẫn chưa trở về, Mai Tử nhìn ánh mặt trời dần khuất sau ngọnnúi đằng xa kia, trong lòng lo lắng, ở trong rừng không biết có xảy ra chuyệngì không?
Buổitối nàng nằm một mình trên giường trở qua trở lại ngủ không được, luôn lo lắngTiêu Kinh Sơn xảy ra chuyện, cứ miên man suy nghĩ, lại sợ đồ ăn hắn mang theokhông đủ dùng, đói khát ở trong rừng. Thế là quyết định nhất định phải nóichuyện hái dược trong rừng đem xuống chân núi bán với hắn, nếu không cứ mỗi lúchắn đi ra ngoài săn bắn nàng ở nhà một mình cứ lo lắng không yên.
Thậtvất vả đến khuya, mí mắt mới bắt đầu rũ xuống, mơ mơ màng màng chìm vào giấcngủ. Ai dè bên ngoài chợt có tiếng vang. Mai Tử cả kinh, vội vã không kịp mặcquần áo liền nhảy xuống giường, trong tay cầm một cây gậy, ép sát lên song cửacẩn thận nhìn ra ngoài.
Dướiánh trăng, dáng người cao lớn khôi ngô, phía sau đeo lấy mũi tên, eo mang theocác loại con mồi, tay còn xách theo cái gì đó. Nam nhân này không phải là TiêuKinh Sơn sao?
Mai Tửvui mừng thiếu chút kêu lên, vội vã đẩy cửa chạy ra ngoài. Tiêu Kinh Sơn đemcon mồi bỏ xuống sân gần cửa, thấy Mai Tử ra, khuôn mặt mệt mỏi thoáng cười:"Sao còn chưa ngủ?" Thanh âm khàn khàn.
Mai Tửvừa vui mừng vừa đau lòng, vội vàng nhận lấy những thứ khác trong tay hắn cấtxong, nhìn trên người hắn dơ bẩn hết cả, lại chạy đi tìm quần áo cho hắn thay.Tiêu Kinh Sơn cầm lấy quần áo nói: "Trên người ta bẩn, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107672/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.