Sángngày hôm sau lúc Mai Tử tỉnh lại, chỉ thấy ngoài trời âm u, không biết bây giờlà lúc nào rồi. Mai Tử cử động người muốn ngồi dậy, nhưng mà cả người chua xótđau đớn lợi hại, đặc biệt phía dưới, chỗ đó đau nhức giống như lúc chạy mấychục cây đường núi.
Nàngnhớ tới tối hôm qua, khuôn mặt liền hồng. Tối hôm qua cùng Tiêu Kinh Sơn lănlộn một phen, nàng khóc lóc cầu xin hắn, miệng hắn nói không cần sợ, nói ngaylập tức sẽ tốt hơn, nhưng mà động tác vẫn không hề ngừng. Mãi cho đến cuốicùng, lúc động tác của hắn trở nên nhanh chóng, làm cho thân thể nàng loạn run,giọng nói run rẩy cơ hồ phát không ra tiếng. Cuối cùng hắn rống lớn một tiếng,bắn một dòng nhiệt khí nóng bỏng vào chỗ sâu nhất trong người nàng rồi thở mạnhnằm úp sấp xuống.
Cáingười kia, vừa nặng lại vừa cao lớn, nàng thiếu chút nữa bị đè đến mức thởkhông ra hơi. Nhưng thời điểm đó nàng không còn hơi sức đâu mà nói chuyện, chỉlấy tay đẩy nhẹ để hắn dời xuống. Thật may là hắn còn tự giác, từ trên ngườinàng trượt xuống, nhưng mà vẫn dùng bàn tay to kia không ngừng ôm lấy hôngnàng.
Chuyệnsau đó Mai Tử cũng mơ hồ, chỉ nhớ mang máng là Tiêu Kinh Sơn lấy khăn lau ngườilau tóc giúp nàng, lau xong lại ôm nàng ngủ.
Trongmông lung, hắn lại để cái kia ép sát nàng, ôm thật chặt, hận không thể đem nàngtiến vào trong lòng. Nhưng lúc đó nàng không có chú ý tới, mệt mỏi đến mí mắtcũng mở không được.
Nàngnhìn bên cạnh, Tiêu Kinh Sơn đã sớm xuống giường rồi, không biết là đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/63049/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.