Lời nàyvừa nói, mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Tiêu Kinh Sơn. Bọn họ sợ cướpđường, hi vọng bọn cướp đi chỗ khác, nhưng điều Tiêu Kinh Sơn vừa nói, bọn họcũng biết là không nên để bọn cướp đi hại những thôn khác. Nhưng mà bây giờ bọncướp muốn Tiêu Kinh Sơn thể hiện bản lĩnh, Tiêu Kinh Sơn bản lĩnh gì?
Mai Tửnắm chặt búa trong tay, lại sờ sờ đao nhọn trên eo, nghĩ không biết phải làmsao để đưa cho Tiêu Kinh Sơn.
Ai dènàng còn không kịp đi ra ngoài, liền thấy thân hình Tiêu Kinh Sơn động một cái,bay lên lại giống như nhảy, nhảy lên lưng ngựa của một tên cướp. Tên cướp kiatrợn mắt hốc mồm còn không kịp phản ứng, Tiêu Kinh Sơn lại lật người một cái,cây đuốc lay động, ánh lửa chợt sáng chợt tối, người đã yên ổn lần nữa đứngtrước ngựa của bọn cướp.
Thủlĩnh bọn cướp kinh hãi nhìn Tiêu Kinh Sơn, chỉ thấy trong tay hắn cầm một câycung, tay còn lại cầm một mũi tên.
Tronglòng Mai Tử mừng rỡ, nàng biết Tiêu Kinh Sơn bắn cung rất chuẩn xác, bây giờhắn lại đột ngột nhảy lên cướp lấy cây cung, đương nhiên có thể đẩy lùi bọncướp này rồi. Nhưng lập tức Mai Tử lại bắt đầu lo lắng, sao hắn chỉ cầm một mũitên a, bọn cướp nhiều người như thế, làm sao chống chọi nổi đây.
TiêuKinh Sơn giơ tay lên, kéo cung, lên mũi tên, liếc thủ lĩnh bọn cướp một cáinói: "Bắn tên, các ngươi lúc ở trong quân trại chắc cũng đã luyện qua loạicông phu này."
Khuônmặt của thủ lĩnh bọn cướp cứng ngắc, gật đầu nói: "Được, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107690/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.