Mai Tửlập tức luống cuống, vội vã kéo quần áo, vừa vội vàng xuống giường vừa sửa sanglại đầu tóc hỗn lọan, mang giầy đi ra ngoài. Vừa đi ra ngoài liền nghe TiêuKinh Sơn nói: "Là Hồng Tảo trong thôn."
Mai Tửđến cửa nhìn, quả thật là Hồng Tảo trước kia ở bên sông châm chọc nàng. Hômnay, Hồng Tảo mặc bên trong là một bộ quần áo tồi tàn, bên ngoài khoác áo mưađã ướt một nửa, đứng ở trước của sợ hãi nhìn vào bên trong.
Mai Tửvội vàng kêu: "Trời mưa như thế, đứng ở cửa làm gì, nhanh nhanh vào nhàa."
Má HồngTảo có chút hiện hồng, chần chờ nói: "Không cần vào đâu, nhà ta còn cóchuyện bận, hôm nay ta đến đây là có chuyện muốn nhờ ngươi."
Mai Tửkhông hiểu: "Có chuyện gì sao? Ngươi cứ nói."
HồngTảo đảo mắt nhìn về phía lều cỏ có con lừa đang phun phun khí ra lỗ mũi bêncạnh nhà Mai Tử, nói: "Gần đây trong nhà bận bịu chuyện gieo mầm, nhưngnhà ta lại không có gia súc để dùng, muốn mượn của nhà ngươi a."
Mai Tửnghe vậy, cười nói: "Ta còn tưởng chuyện gì, thì ra là chuyện này. Ngươicũng đúng lúc, buổi sáng nhà A Kim mới đem lừa qua đây, bọn họ mới dùng xong,bây giờ còn chưa có dùng, ngươi cứ lấy đi."
HồngTảo là bị cha chồng của nàng nói lại đây mượn lừa, vốn nàng cho rằng Mai Tử sẽgây khó khăn, bây giờ thấy nàng dễ chịu như vậy, liền rất là cảm kích:"Mai Tử, thật là rất cảm ơn ngươi, mấy hôm nay trong nhà khó khăn quá, chỉcó thể dựa vào chút chuyện này, không làm nhanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107689/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.