“Ai bảo là cho con ăn, đã bao nhiêu tuổi rồi còn thèm phần trứng gà này? Cái này là cho Ngọc Trúc nhà bên cạnh, ban nãy lúc con bé nó đi mẹ quên mất nên giờ con đem sang.”
“Ngọc Trúc? Muội muội của Ngọc Lâm à, hôm qua con có nghe hắn ta nhắc đến, hắn ta rất thương muội muội của mình.”
Đào Mộc nhận lấy cái bát nhưng nghĩ ngợi lại liền trả cái bát về.
“Mẹ, mẹ để đại ca đi đưa đi, Ngọc Lâm còn có một tỷ tỷ ở nhà nữa, con sợ.”
Đàn ông thân cao bảy tám thước lại sợ nữ nhân, nói ra không thấy mất mặt. Đào Nhị Thẩm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà đẩy con trai mình hai cái.
“Tính tình Ngọc Dung tốt như thế, nàng ấy liệu có thể ăn thịt con hay không hở. Hơn nữa mẹ cũng không nhất quyết bắt con phải nói chuyện với nàng ấy, con đưa trứng cho Ngọc Lâm là được rồi. Để con làm chút chuyện mà tốn hơi quá!”
Lại bị mẹ ruột ghét.
Đào Mộc không dám trốn tránh nữa, cầm bát trứng rồi chuẩn bị đi. Lúc ra đến cửa chợt nhìn thấy cái sọt của đại ca liền lập tức dừng lại.
Hắn ta nhớ đến thân thể gầy gò ốm yếu của Ngọc Lâm. Chạy nạn tới đây đã thiệt thòi vô cùng, Ngọc Lâm là đàn ông, còn phải nuôi gia đình nữa, gầy như thế đâu có được.
“Mẹ, hôm nay đại ca bắt được một con cá sạo, thứ này không có gì để bổ thân thể cả, hay là tặng cùng sang luôn?”
Đào Nhị Thẩm thoáng sửng sốt, đây là lần đầu tiên bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nong-nu-la-ngu-dan/4507127/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.