Ngọc Trúc tò mò đánh giá người đàn ông tên Đào Mộc này, phát hiện ra ánh mắt của hắn ta chính dám quanh quẩn trên người nhị tỷ, vốn không dám nhìn thẳng vào đại tỷ. Nói chuyện lắp ba lắp bắp, hoàn toàn không lưu loát giống như khi bọn họ ở trong phòng nghe thấy trước ấy.
Nghĩ ra thì hắn ta có lẽ không giỏi giao tiếp với con gái cho lắm, chỉ là cái kiểu như thế này nhỡ ai không biết còn tưởng hắn ta đã làm điều gì trái với lương tâm, không dám nhìn thẳng vào mắt người ta.
Ngọc Trúc sợ đại tỷ hiểu lầm không muốn mưa cá nừa liền vội vàng thúc giục: “Đại tỷ, cá, cá.”
Cá sạo dinh dưỡng lắm.
Ngọc Dung vốn định không mua, vừa nãy ở bên trong nghe thấy tiểu muội bảo muốn ăn cá nàng ấy mới bước ra. Kết quả là cái vẻ như chột dạ này của Đào Mộc như nói rằng cá không ổn có vấn đề.
Dẫu rằng Đào Nhị Thẩm là người khá tốt nhưng trúc đẹp thì vẫn sinh ra măng xấu. Nàng ấy thực sự không có lòng tin đối với người thậm chí còn không dám nhìn thẳng.
Nhưng… tiểu muội muốn ăn… thôi được rồi.
“Năm đồng bối thì sao?”
Đào Mộc xua xua tay, năm đồng bối còn có thể mua được hai con cá như thế này cơ.
“Vậy thì sáu đồng?”
Ngọc Dung cau mày, sáu đồng bối có thể mua được nửa cân thịt lận. Nếu không phải tiểu muội muốn ăn thì ngay cả hỏi nàng ấy không không thèm.
Đào Mộc đổ mồ hôi nhễ nhại, nhưng hắn ta càng sốt ruột lo lắng thì càng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nong-nu-la-ngu-dan/4507128/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.