Tất cả mọi thứ đều mỹ vị hơn gấp nhiều lần so với tưởng tượng của Tô
Thành.
Sau ngày đầu tiên đi theo Trương phu nhân đến Tô gia, anh còn đang
suy nghĩ làm thế nào để có thể sống hòa hợp với cô em gái kia, không ngờ
lại bị đối phương đông lạnh hết một đêm.
Sau một thời gian dài, anh cũng bắt đầu trở nên can tâm tình nguyện.
Mấy giây liền Tô Tuệ không hề phản ứng kịp, trước mắt là khuôn mặt
phóng đại không tỳ vết, cô và Tô Thành chưa từng áp sát nhau thế này
bao giờ, lúc bôi thuốc cũng cách một khoảng cách nhất định.
Cánh môi bị cắn không nhẹ, sau đó đầu lưỡi của Tô Thành thăm dò đi
vào, câu đi viên kẹo ngọt trong miệng cô.
Mãi cho đến khi Tô Thành lùi lại, Tô Tuệ vẫn duy trì trạng thái cứng đờ
đó, cô che miệng gào to: “Tô Thành, sao cậu có thể biến thái như vậy!”
Tô Thành quan sát dáng vẻ kích động của cô, nói: “Đây là tại cậu nói
thôi.”
“Tôi là em gái của cậu mà!” Tô Tuệ không thể tin nổi, cường điệu nói:
“Cậu có hiểu hai chữ em gái này không? Có phải cậu mù chữ rồi không?”
Tô Thành mỉm cười, “Rất nhanh thôi, chúng ta sẽ không còn là anh em
nữa.”
Tô Tuệ bị nụ cười của anh dọa sợ, trừng mắt nhìn thêm mấy giây rồi lại
lo lắng trở về phòng mình, đóng sầm cửa lại.
Phản ứng đó của cô hoàn toàn nằm trong dự liệu của Tô Thành.
Nói thật, đã sống chung nhiều năm như vậy, anh cũng biết nhược điểm
của Tô Tuệ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729857/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.