Tô Tuệ nghĩ vậy rồi nói thành tiếng luôn.
Nhưng ngoài ý muốn của cô, sắc mặt Tô Thành không hề thay đổi,
giống như anh không nghe thấy lời trào phúng lúc nãy vậy.
Ngược lại Tô Tuệ không được tự nhiên lên tiếng: “Tôi phải đi học rồi.”
Cô xoay người ra ngoài.
Dõi theo cánh cửa đang đóng lại, trong mắt Tô Thành ẩn hiện nét vui
vẻ, cứ tiến hành theo từng bước thì sẽ mãi chẳng đạt được hiểu quả gì,
với Tô Tuệ anh chỉ có thể ép bức cô mới thành công.
Anh cũng chẳng phải kẻ lương thiện gì.
Tô Tuệ đi thẳng đến lớp, Chu Khả Tâm và Trương Nhiên Nhiên đã giữ
chỗ giúp cô, hai người họ vừa thấy cô liền ngoắc tay ra hiệu.
Trương Nhiên Nhiên xem xét tường tận cả buổi, hỏi: “Sao bình thường
có thấy mắt cậu bị thâm quầng đâu, bộ hôm qua thức khuya hả?”
Tô Tuệ mệt mỏi ừ trong họng.
“Không phải tên kia khiến cậu giận quá chịu không nổi đấy chứ?”
Trương Nhiên Nhiên vừa nghĩ đã chắc chắn là do tên tỏ tình ngày hôm
qua, “Vì loại con trai này mà thức cả đêm chẳng đáng chút nào, cậu xem
da cậu vốn tốt thế, vậy mà giờ xuống cấp trầm trọng rồi nè.”
Chu Khả Tâm cũng phụ họa: “Đúng đó, đúng đó, cậu đừng để tâm đến
mấy bình luận trên diễn đàn, hình như tối qua cậu ta khóa tài khoản của
mình luôn rồi, chắc phải một tháng sau mới dám mở lại.”
Tô tuệ cũng không muốn giải thích gì nhiều với mấy cô ấy, “Cầu mong
cậu ta khóa suốt đời luôn đi.”
Về phần chuyện giữa Tô Thành và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729858/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.