Sau khi học hết bốn tiết buổi chiều, đứa nào đứa nấy đều xách cặp đi về. Cả lớp vốn đông đúc cũng thưa dần đi. Lúc này nó kiểm tra điện thoại thì thấy tin nhắn hẹn đi chơi của Đức Minh. Nó trong vô thức mà nhếch khóe miệng lên, cười một cách ngọt ngào.
Nó quay sang Lâm Mai ngồi bên cạnh nói:
- Tiểu Mai, hôm nay mày về mình nhé! Tao có hẹn.
Mai nghe xong cũng không có ý kiến, cô thầm nghĩ không có Tiểu Linh nói chuyện bên cạnh sẽ rất buồn chán nên lại mở cặp lấy một quyển Conan ra, định sẽ vừa đi vừa đọc nó.
Hai đứa nó cùng nhau đi ra cửa phòng học rồi mỗi đứa một hướng khác nhau. Ngọc Linh cũng sắp đồ xong rồi đi theo nó, vốn cô không định đi theo nhưng thấy nụ cười ngọt ngào ấy, cô chợt nghĩ đến việc người hẹn nó là Đức Minh.
Sau đó nó đi xuống tầng một thì gặp Đức Minh đang đứng đợi. Anh đeo Airpod trên tai rồi bất cần đứng dựa vào bức tường trắng xóa, mái tóc theo gió mà bay loạn xọa hết lên.
Bỗng nhiên anh như cảm nhận được cái gì đó mà quay về phía cầu thang, thấy nó anh liền vui vẻ tươi cười mà bước đến, theo thói quen xoa xoa đầu nó khiến tóc nó rối tung mù lên. Anh một câu gọi nó “bé”, hai câu gọi nó “tiểu ngọt ngào” làm Ngọc Linh đứng ở phía trên cầu thang muốn tức điên.
Cô cũng muốn, muốn được anh dịu dàng như thế. Tiếc rằng anh lại chẳng còn chút kí ức nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngot-ngao-anh-thich-em/2876409/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.