Lục Ðại Hữu nói:- Lão họ Dư thật là giảo quyệt. Lão viết thư xin lỗi mà thực ra đưa cáo trạng đến sư phụ, khiến cho đại sư ca phải bị phạt quỳ cổng lớn bảy ngày, bảy đêm. Các sư huynh đệ phải năn nỉ hoài sư phụ mới tha y.Thiếu nữ nói xen vào:- Tha gì mà tha? Ðại sư ca chẳng bị phạt trượng ba mươi côn là gì?Lục Ðại Hữu nói:- Ta cũng phải bị phạt theo gót đại sư ca mười côn. Chà chà! Nhưng mà được thấy hai thằng lỏi Hầu Nhân Anh và Hồng Nhân Hùng bị đá lăn xuống lầu, bộ dạng hoảng hốt thì có bị mười côn cũng đáng.Ha ha!...Gã người cao nói:- Coi chừng ngươi chưa có lòng biến cải tính nết chút nào. Mười côn đó kể như là uổng.Lục Ðại Hữu nói:- Tiểu đệ hối cải thế nào? Ðại sư ca đã muốn đá người xuống lầu thì tiểu đệ làm gì có đủ bản lãnh để ngăn trở y?Gã người cao lại nói:- Nhưng giả tỷ ngươi đứng bên khuyên đại sư ca mấy câu có phải hay hơn không? Sư phụ nói thiệt chẳng sai: "Lục hầu nhi chẳng khi nào khuyên giải ai, gã chỉ chờ lửa cháy đổ dầu thêm thì có. Ðập cho gã mười côn!".Mọi người nghe nói đều cười ồ.Lục Ðại Hữu nói:- Lần này sư phụ phạt tiểu đệ thật oan uổng. Tam sư ca thử nghĩ coi: "Ðại sư ca phóng cước mau lẹ biết là chừng nào? Hai vị "đại anh hùng" đó từ hai bên sấn sổ đi tới, đại sư ca vẫn cầm bát rượu lên nốc ừng ực. Tiểu đệ đã nhắc y phải cẩn thận. Bỗng nghe hai tiếng "bốp bốp", tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/195669/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.