Gã có con khỉ cười hỏi:- Sao sư muội vừa thấy bọn ta đã mắng liền?Thiếu nữ cười đáp:- Bọn sư ca cứ nấp nánh để hăm người nên tiểu muội mới bảo vậy chứ. Ðại sư ca sao chưa đến cùng các vị?Gã có con khỉ cười đáp:- Sư muội sao chẳng hỏi ai mà cứ nhắc tới đại sư ca? Sao sư muội không hỏi đến lục sư ca?Thiếu nữ dậm chân nói:- Anh con khỉ này đã tới đây một cách bình yên, chẳng chết mà cũng không bị thương thì hỏi làm chi?Gã có con khỉ cười nói:- Ðại sư ca cũng không chết, không bị thương thì sư muội hỏi y làm chi?Thiếu nữ tức mình nói:- Tiểu muội không nói chuyện con khỉ nữa. Tứ sư ca! Chỉ có tứ sư ca là người tốt.Sư ca cho tiểu muội hay đại sư ca đâu rồi?Gã trá hình kiệu phu chưa kịp trả lời, thì mấy tên kia cười ồ nói:- Chỉ có tứ sư ca là người tốt, còn bọn ta là người xấu hết. Lão tứ lại không nói chuyện với sư muội.Thiếu nữ nói:- Tiểu muội không cần đâu. Các sư ca chẳng nói thì thôi. Tiểu muội cùng nhị ca dọc đường gặp nhiều chuyện cổ quái ly kỳ. Các vị đừng hòng tiểu muội nói cho mà nghe.Gã trá hình kiệu phu vẫn không nói không cười chỉ trơ ra như cây gỗ, bây giờ mới lên tiếng:- Hôm qua bọn ta cùng đại sư ca ở Hành Dương chia tay. Y bảo chúng ta đi trước. Chắc bây giờ y tỉnh rượu rồi cũng sẽ đến đây.Gã trong tay cầm bàn tính nói:- Thật là một phen túy lúy càn khôn. Y uống từ sáng cho đến trưa, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366400/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.