Tai mắt của các vị cổ đông ở trong công ty nhanh chóng báo tin này cho họ, vô tình đầy mọi việc đi đến xa hơn, vài người lại bắt đầu rục rịch tìm quan hệ khác để hợp tác, chừa đường lại cho mình.
Vương Đình Trường đến công ty làm việc như bình thường, anh cũng nghe được phong phanh những chuyện xảy ra gần đây nhưng vẫn bình thản như không có chuyện gì.
Tối hôm đó đang định về nhà sớm để bàn chuyện về nhà Vân Hạ nói chuyện với mẹ cô ấy, ai ngờ xuống đến tầng hầm lấy xe, lại thấy một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở đó.
Vương Đình Trường định làm như không thấy cô ta mà đi về hướng xe, nhưng lại chợt nhận ra cô ta đang đứng dựa vào chiếc xe thể thao Lamborghini của anh, rõ rằng cô ta đã có chuẩn bị trước rồi mới đến, ở đây có bao nhiêu chiếc xe như vậy không đứng, lại đứng đúng chiếc xe này. Đây là chiếc xe anh mới mua cách đây không lâu, vị Vân Hạ rất thích hãng này, anh muốn mua để chở cô đi chơi, ai ngờ thời gian gần đây bận rộn như vậy chứ.
Vương Đình Trường mỉa mai hỏi: “Cơn gió độc nào lại thổi cô đến đây vậy?” “Chúng ta nói chuyện một chút được không?” “Còn có chuyện gì để nói à? Chúng ta chỉ có thể gặp
nhau ở tòa án thôi” Anh vẫn ung dung như vậy, hai tay còn đút vào túi quần, gương mặt không hề có một biểu cảm nào.
Hôm nay Mỹ Dung nhận được đơn kiện của tòa án gửi đến, trong đơn trình bày rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-vuong-tim-chong-cho-me/801962/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.