🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ba, mẹ, anh” Nghe tiếng gõ cửa Mai nhìn ra ngoài, thấy cả nhà đi vào cô lên tiếng chào hỏi. 

“Con sao rồi, có sao không? Có thai mà cũng không biết nữa, có phải trẻ con đâu chứ?” Bà Tâm trách móc. 

Khi nghe bà Hương gọi điện nói Mai mang thai, bà Tâm được phen hú hồn, còn nghĩ bậy con gái, chồng mới ngã bệnh mấy tháng đã không chịu nổi cô đơn mà đi tìm người khác, cũng cảm thấy xấu hổ với nhà sui gia. Nhưng không ngờ là có thai hơn ba tháng rồi, trùng với thời điểm con rể bị tai nạn. 

Vũ Thanh Tùng đẩy ông Sơn đến cạnh Vương Đình Quân: 

“Con tỉnh lại lúc nào? Bây giờ trong người cảm thấy thế nào rồi?”. 

“Con vừa tỉnh hồi tối thôi ạ, cơ thể vẫn đang hơi nặng nề, khó cử động, nhưng mà tập luyện mấy bữa là bình thường lại ngay thôi ạ”. 

“Ừm, con tỉnh lại là tốt rồi, mấy tháng nay mọi người ai cũng lo lắng cho con, cuối cùng ông trời cũng phù hộ cho con tỉnh lại, thời gian này ráng ăn uống, nghỉ ngơi để nhanh chóng hồi phục, bây giờ con sắp trở thành ông bố ba con rồi đó.” 

Ông Sơn rất lo lắng cho đứa con rể này, con gái mới gà đi chưa được bao lâu, đột nhiên lại xảy ra chuyện như vậy, lỡ như con rể có mệnh hệ gì, một đứa con gái bé bỏng của ông phải làm sao suốt quãng đời còn lại? 

Tâm lý chung của

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-vuong-tim-chong-cho-me/801961/chuong-212.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.