"Mĩ nhân giận rồi ?"
Ngón tay Cửu U Huyền nâng cằm Hàn Dạ Minh lên, khóe miệng kéo lên một đường cong, đôi mắt rũ xuống, hàng lông mi dài hơi run, khuôn mặt áp sát mặt hắn.
Hàn Dạ Minh nghiêng đầu sang một bên, biểu cảm vẫn rất lạnh lùng đáp lời.
"Vi thần nào dám giận !"
"Ha ha, vậy sao ? Đều nói nữ nhân đẹp là hoa, nam nhân đẹp là họa, quả thực không sai ! Ngươi quả là bức tranh đẹp thứ hai mà ta biết !"
Thứ hai ?!
Hàn Dạ Minh nhíu mày, nắm lấy cổ tay nàng, lấy lại thế chủ động.
"Ngươi nói ta trong lòng ngươi chỉ đẹp thứ hai, vậy trong lòng ngươi ai là người đẹp nhất ?"
Bắc Chi Hạc sao ?
"Dĩ nhiên là ca ca ta - Cửu U Hoàng !"
Cửu U Huyền cười híp mắt mà trả lời. Hàn Dạ Minh buông nàng ra, đi tới phía góc tường ngồi co rúm ở đó, bộ dáng tủi thân khó diễn tả thành lời. Cửu U Huyền cười càng sán lạn hơn.
A Dạ nhà nàng đôi khi thật đáng yêu ! Mà bộ dáng này chỉ có duy nhất mình nàng thấy.
"Dỗi rồi sao ?"
Hàn Dạ Minh không trả lời. Cửu U Huyền nằm úp trên giường, tay chống cằm, vẻ mặt khá thích thú nhìn hắn.
Thời gian trôi qua khoảng mười lăm phút, Cửu U Huyền vẫn không có động tĩnh gì, Hàn Dạ Minh cuối cùng cũng không chịu được nữa đứng dậy đi lại giường.
Vẻ mặt ủ rũ, Cửu U Huyền vừa thương vừa buồn cười, ngồi dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-phi-cua-minh-de/3324511/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.