"Các người thử nói xem, tôi là ai?"
Cửu U Huyền tiện tay ngắt một bông hoa màu vàng cam gần đó, người phía sau vội vàng nhắc nhở.
"Mộ tiểu thư, đó là hoa hồng Juliet, loại hoa này rất đắt tiền. Để có được một vườn như vậy, Đế thiếu đã bỏ ra số tiền không nhỏ, xin Mộ tiểu thư nhẹ tay chút!"
Cửu U Huyền miệng nói đã biết nhưng tay lại tàn ác một lúc bứt tới năm, sáu bông. Động tác vô cùng thô bạo, nắm lấy rồi dựt. Cả một mảnh xinh đẹp cứ như vậy bị nàng làm hỏng một chỗ. Mấy người phía sau người miệng thì nhắc nhở nhưng lại không ngăn cản. Mãi đến khi gai *** vào tay rách da Cửu U Huyền mới chịu dừng lại.
Mấy người hoảng hốt, nhìn bàn tay nhỏ bé đã bị tổn thương, người đứng đầu vội phân phó.
"Mau đi mới bác sĩ tới!"
Cửu U Huyền nhìn bọn họ với ánh mắt quái dị, cả đám người mặt đã biến sắc, rồi lại nhìn xuống tay mình.
Chỉ là bị rách da mà thôi, có cần vậy không?
Nàng cũng đâu phải bệnh nguy kịch sắp chết!
"Không cần đâu, tôi chưa có chết!"
"Đế thiếu đã dặn dò tuyệt đối không được để Mộ tiểu thư chịu một chút tổn thương nào, dù là xước nhẹ cũng không được!"
"Vậy sao?! Tùy các người vậy! Nhưng mà các người vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-phi-cua-minh-de/1850878/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.