Đừng hỏi tại sao ta vẫn để tiểu Cương và Thần Thần xưng chú cháu nhé, vì nguyên gốc Tiểu Cương vẫn gọi Thần Thần là Thần thúc mà ^^
——————–
Buổi chiều Mộ Dung Cương vừa đến bệnh viện, Đường Mộ Thần đã quyết định,,“Như thế này đi, chú trở về gặp cha, nếu cha đến đây, cảm xúc quá mức kích động thì con cũng giúp chú khuyên nhủ.”
Mộ Dung Cương hiểu được, giấy không gói được lửa, Đường Lập Hiền hẳn là đã sớm nghi ngờ, chỉ là vẫn không muốn nghĩ đến tình huống xấu nhất. Hôm nay ông mượn cớ mình bị ngã mà nói ra, chính là muốn biết được sự thật.
Có thể nói gì đây? Không thể nói được gì cả.
Đường Mộ Thần nhìn cái bụng đã to vượt mặt của Mộ Dung Cương, bộ dáng ảm đạm khổ sở, khẽ thở dài một tiếng, mấy ngày nay đúng là làm khổ cho y.
Người khác mang thai đều được xem như bảo bối, được mọi người vây quanh chăm sóc chiều chuộng. Ngược lại, dựng phu nhà bọn họ cả ngày phải ngâm mình ở bệnh viện, ăn không ngon ngủ không yên, còn phải chăm sóc bệnh nhân.
Mộ Dung Cương tuy rằng không hề oán thán một tiếng, nhưng mà toàn thân y trừ bỏ cái bụng ra thì hoàn toàn chả nhìn ra được chút thịt nào. Cho dù đã sắp đến ngày sinh nở nhưng cả người gầy gò, hai gò má tái nhợt, trông tiều tụy đến không thể nói thành lời.
Đường Mộ Thần vô cùng áy náy, đừng nói là so với Hứa Gia Bảo kia, ngay cả với Hà Gia Duyệt, đã từng đó tuổi trên đầu rồi, vẫn được Kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-luu-manh-dich-ai-tinh-cong-luoc/1346053/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.