Khi Đường Mộ Thần mang theo bác sĩ gia đình đột nhiên xuất hiện trong trang viên, Đường Lập Hiền hiểu được, đã xảy ra chuyện lớn.
Mấy ngày nay, trong lòng ông vẫn luôn bất an, không nhận được tin tức của đứa con nhỏ, cũng không được tiếp xúc với bất cứ tin tức nào từ bên ngoài, chẳng phải đây là căn cứ chính xác mọi người đang giấu ông việc gì sao?
Nhưng ông không dám hỏi, thậm chí tình nguyện là mình quá đa tâm, tự dối lòng chờ đợi. Nhưng mà cho dù ông có gạt được trái tim mình thì cũng không lừa được lý trí. Cho nên, khi đứa con trai lớn đau đớn nói với ông, em trai nó gặp chuyện không may thì Đường Lập HIền không hề tỏ ra quá đau lòng.
Chỉ là khổ sở, lặng lẽ rơi lệ.
“Đứa nhỏ ngốc, đã nói nó đừng đi thi đấu, nó không chịu nghe, không chịu nghe lời cha!” Đường Lập Hiền lão lệ tung hoành, khóc không kềm chế được.
“Cha, cha đừng quá khổ sở! Tình trạng của em con đã tốt hơn rất nhiều, bác sĩ có nói nó rất nhanh sẽ tỉnh lại. Cha nhất định phải kiên cường, trăm ngàn không thể…… không thể ngã xuống a!” Đường Mộ Thần muốn an ủi, nhưng cũng nhịn không được mà ôm cha mình òa khóc.
Cốt nhục chí thân, sao có thể không đau lòng?
Reng ──
Di động đột nhiên vang lên, vô cùng bức thiết, gọi thần trí Đường Mộ Thần trở về. Vừa thấy điện báo là Mộ Dung Cương, y lau nước mắt, nhanh chóng nhận điện thoại.
Mộ Dung Cương không kịp hỏi một chút tình trạng của bên kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-luu-manh-dich-ai-tinh-cong-luoc/1346054/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.