Miễn cưỡng nghỉ ngơi một đêm, vào lúc hừng đông, mấy người Mục Sam đã trở về. Chỉ là sắc mặt không được tốt lắm, nhất là Đường Mộ Thần, gương mặt tái nhợt tràn ngập mỏi mệt, nếp hằn trên khóe mắt cho thấy rõ vẻ tiều tụy.
Mộ Dung Cương nhìn thấy vậy trong lòng liền chùng xuống, một bụng đầy câu hỏi nhưng không thể nào thốt lên dù chỉ một từ.
“Thần Thần, tối hôm qua con ngủ không ngon à? Sao sắc mặt lại kém đến thế?” Đường Lập Hiền dù mắt đã mờ cũng phát hiện ra điều kì lạ, thân thiết hỏi thăm con trai.
“Không có việc gì.” Đường Mộ Thần cố gắng tìm cớ, Kì An Chi vội lên tiếng nhận trách nhiệm,“Là con không tốt, tối hôm qua công ty có một số việc, ân…… tìm Mộ Thần giúp con xử lý một chút.”
Đường Lập Hiền thấy hắn cố ý nhấn nhá mấy câu, đột nhiên tỏ ra hiểu rõ, phu phu buổi tối hẳn là ân ái quá độ đi, nhíu nhíu mày nhìn Kì An Chi, có chút ý kiến,“Bay một chặng đường dài như thế, không chịu để cho Tiểu Thần nghỉ ngơi một chút. Tuy rằng tuổi còn trẻ cũng không nên coi thường thân thể như thế!”
“Dạ, cha, sau này con sẽ chú ý.” Kì An Chi cúi đầu, thành thành thật thật nhận sai.
Đường Lập Hiền thấy cũng có nhiều người ở đây, con trai con rể cũng sẽ xấu hổ nên không nói gì thêm.
Thật vất vả chịu đựng qua buổi điểm tâm, Mộ Dung Cương bồi Đường Lập Hiền ra ngoài sân tản bộ, lấy cớ có chút mệt, muốn quay về nằm một lát, để Đường Lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-luu-manh-dich-ai-tinh-cong-luoc/1346051/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.