Hai giờ khuya, tin tức xác nhận cuối cùng cũng được truyền đến.
Ngắt cú điện thoại với huấn luyện viên của em trai, Đường Mộ Thần không lộ ra chút biểu tình nào, chỉ mở miệng nói một câu,“Tiểu Cương, đừng lo lắng quá, không xảy ra chuyện gì đâu, để chú đi trước xem thử, có chuyện gì sẽ gọi về cho mọi người.”
Nếu không phải chung sống với nhau hàng chục năm, Kì An Chi cơ hồ cũng bị y gạt. Nhưng một mảnh lạnh lẽo sâu trong đáy mắt của người yêu, hắn liền nhận ra có chuyện không ổn.
Nhìn Mộ Dung Cương với gương mặt trắng bệch lộ rõ vẻ hoài nghi, hít một hơi thật sâu, trấn định hỏi,“Nói đi, Tiểu Thần, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Tiểu Cương nó không có yếu ớt như em nghĩ đâu.”
Mộ Dung Cương cố gắng khống chế giọng nói, gắt gao nắm chặt tay ba ba,“Chú Thần, chú nói đi. Chuyện lớn như vậy, truyền thông sớm muộn gì cũng sẽ đưa tin, chú có muốn giấu cũng không được đâu. Chú cứ nói đi, con có thể chấp nhận được.”
Sau khi nghe thấy tiếng nổ từ trong điện thoại, Mộ Dung Cương đã có linh tính không lành, y biết chuyện này y không thể một mình gánh vác được, huống hồ trong bụng còn có bảo bảo, y không cần giả vờ kiên cường, y cũng cần phải có ai đó ở bên cạnh giúp đỡ.
Cho nên, trải qua bảy năm tôi luyện, Mộ Dung Cương quyết đoán gọi điện cho hai phu phu nhà bác cả, lặng lẽ đến đón mình về nhà cha và ba ba. Chỉ có ở đây mới có thể giấu được mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-luu-manh-dich-ai-tinh-cong-luoc/1346050/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.