"Không cần, ta cứ đi xem bà ta tìm ta làm gì đã, các ngươi chuẩn bị sẵn chổi đi, nghe lệnh ta." Tống Tân Đồng nói xong liền đi về phía sân trước.
Vừa bước vào sảnh, liền thấy Trương bà t.ử lấm lét sờ soạng trên cái giá bày bình hoa, mắt bà ta sáng lên, cứ như đang nhìn thấy bảo vật vậy.
Dường như bà ta còn đang nhét thứ gì đó vào trong áo.
Tống Tân Đồng nhíu mày, "Ngươi làm gì vậy, sờ soạng cái gì, cái bình hoa này đáng giá mấy chục lượng bạc, ngươi làm hỏng rồi thì đền nổi không hả?"
Trương bà t.ử giật mình, lập tức rụt tay lại nhanh như chớp, lau tay vào quần áo, rồi mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào cái bình, "Cái bình này thật sự đáng giá như vậy sao?"
"Liên quan gì đến ngươi?" Tống Tân Đồng lạnh mặt nhìn chỗ phồng lên trước n.g.ự.c bà ta, lờ mờ có thể thấy là một món đồ trang trí nhỏ, không biết còn tưởng bà ta phát triển lần thứ ba vậy, "Ngươi trộm cái gì?"
"Trộm? Ta không trộm." Trương bà t.ử nhấn ngực, ưỡn n.g.ự.c lên, rồi lớn tiếng nói: "Ngươi đừng có vu oan cho ta nhé, vu oan cho ta là bị trời đ.á.n.h đấy."
"Vậy ta phải xem xem trời sẽ đ.á.n.h ngươi hay đ.á.n.h ta!" Tống Tân Đồng xắn tay áo, "Dám trộm đồ đến tận nhà ta, giao đồ ra đây!"
"Cái gì mà nhà ngươi, là nhà cháu trai ta, con gái lấy chồng là bát nước hất đi, ngươi không phải người nhà họ Tống!" Trương bà t.ử ngồi phịch xuống đất: "Thật là trời đ.á.n.h mà, một đứa con gái đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863551/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.