“Thứ này cũng ăn được sao?” Hai quản sự khác đi theo tới, cũng là người xuất thân từ nông gia, “Đây chẳng phải là thứ mò dưới sông về cho gà ăn ư?”
“Là mò dưới sông lên thật, chỗ ta có hai bát làm sẵn ở nhà, các ngài nếm thử xem nhắm rượu có hợp không?” Tống Tân Đồng lấy ra món tôm càng và ốc đã chuẩn bị từ trước, lại chỉ cho họ cách ăn.
“Ừm.” Trương quản sự gật đầu, “Bán thế nào?”
“Tôm càng nhỏ này là mười văn tiền một cân, ngài muốn bao nhiêu ta xào bấy nhiêu, còn ốc thì xào xong đựng vào bát là sáu văn tiền một bát.” Tống Tân Đồng lấy ra một cái bát, “To chừng này.”
Mấy vị quản sự nhìn nhau, “Đều mò dưới sông lên sao lại đắt thế?”
“Chủ yếu là rửa ốc rất phiền phức, hơn nữa ngài xem ta cho nhiều dầu mỡ, nhiều gia vị như vậy, vốn liếng rất đắt đó.” Tống Tân Đồng nói rồi liền chuyển đề tài, “Hơn nữa tính ra vẫn còn rẻ hơn so với các vị quản sự đi tửu lâu ăn đó, ở tửu lâu một bát lạc rang cũng phải bốn văn tiền rồi.”
Mấy vị quản sự nghĩ lại cũng phải, “Vậy chúng ta mỗi thứ lấy một ít nhé?”
“Được, lát nữa tới chỗ ta uống rượu.” Trương quản sự nói.
“Tốt quá, vậy chúng ta không khách sáo nữa.”
Trương quản sự suy nghĩ một chút, “Tôm càng lấy mười cân, ốc này một bát lớn.”
“Dạ được, ta lập tức làm ngay cho các ngài.” Tống Tân Đồng liền đổ dầu thực vật vào chảo đã làm nóng, Tạ thẩm nhanh nhẹn cân mười cân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863398/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.